Page 175 - MUDO79_80
P. 175

Mũ Đỏ 79-80  173

xanh. Có hôm đi học về, Mệ Ngoại phải lấy xơ mướp kỳ cọ tẩy rửa
thân thể xanh màu mực của tôi. Riêng ngón tay trỏ và ngón giữa
hằng ngày cầm bút, chấm mực viết bài… thì khỏi rửa, vì ngày nào
cũng xanh, các dì tôi nói, Mạ làm răng mà rửa tay thằng Đồng cho
được, mực thấm vào da hắn rồi.

Một ngày của tôi bắt đầu bằng việc Ôn Ngoại nắm hay chân và kéo
tôi ra khỏi mùng (ngủ phải treo mùng (màn) tránh muỗi. Dù trước
đó, Mệ Ngoại đã gọi từ lúc sáng sớm. Từ lúc Ôn kéo tôi dậy, cho
đến khi đi học cũng phải hơn sáu mươi phút, vì có khi dì Nhạn gọi
vào ăn sáng, còn thấy tôi ngồi ngủ gục bên chai hiên, bàn chải đánh
rang chấm muối, ngậm trong miệng. Ăn sáng của Mệ, có khi cơm
nguội, có khi cháo trắng… Ngày nào không có gì, Mệ mua bánh mì
ba ổ hai đồng, và chỉ cho tôi, dì Nhạn và cậu Thứ là được ăn sáng…
để đi học. Ngay cả Ôn Ngoại cũng không có phần. Mệ cứ chăm chút
cho tôi, đến nổi Dì Nhạn, dù rất thương tôi cũng phải khiếu nại...”
Mạ cứ tập hư cho hắn”…Vì Dì là em út của Mạ tôi, con út của Mệ.
Một ngày đi học… tôi cũng có …” Hôm ấy vào cuối thu, là ngoài
đường rụng nhiều và trên không, những đám mây bàng bạc”…con
đường đến trường của tôi “cũng dài và hẹp”…nhưng tôi không
có…” Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường dài và hẹp”..
đó? Một mình tôi tung tang đến trường, chân đi guốc” Xà lan”(1),
tay ôm vở, đầu trần. Con đường quen đến nổi, nhắm mắt, tôi vẫn đi
được đến trường…Từ nhà Mệ tôi, số 12 Chương Đức, góc đường
Chương Đức và Kiệt Huệ An, đi ngang qua nhà Bình An góc Kiệt
Chương Đức, qua am lên đồng của Mụ Bụi, qua nhà Thầy Trợ Diễm
đối diện cửa Chương Đức huyền bí và đồn cảnh sát cùng tên đến
Cầu Đất, qua” Chợ Vệ hậu ngủ”, nơi Mệ Ngoại tôi có sạp hàng tạp
hóa, qua nhà Dì Quỳnh Như con “ Ông Đốc Bính” chạy “ Veslovap”
sang như đầm( tôi gọi bằng Dì, vì dì học lớp với Dì Nhạn tôi).

Dì Quỳnh Như nầy thì tôi biết, Cậu Thứ tôi cũng khoái, nhưng sợ
uống dầu đu đủ của ông Đốc Bính. Cái màn “Uống dầu đu đủ” nầy
thiệt khủng khiếp, mà lớp tụi tui, giàu nghèo sang hèn gì không đứa
nào trốn được.

Ông Đốc Bính theo tôi biết là Đốc tờ. Ở Huế lúc đó, tôi chỉ biết có
                   Tháng sáu hai không một chín
   170   171   172   173   174   175   176   177   178   179   180