Page 174 - MUDO79_80
P. 174

Mũ Đỏ 79-80  172

học Bách khoa Sài Gòn, ngành hàng không. Thiện Tịch, tôi có gặp
lại ở nhà Tống, ở đường Yên Đổ, mình xưng tên, hỏi anh có nhớ tôi
không…hắn vùa lên cầu thang, vùa lắc đầu…tôi quê độ…nói với
Tống, chắc hắn học về nông nghiệp nên không có trí nhớ tốt bằng
ông em chế tạo máy bay… Hai anhem Sanh Dưởng, ở sát bờ hồ Ông
Bộ Dục, nhà làm vàng mã bán các ngày rằm, mùng một và các am
lên đồng, Dưỡng thường khoe mình có võ “ca đô”. Võ trọng Bảo có
ông anh võ sĩ Võ Trọng Truyền, Mẫn,Đoàn phi Lít lớp trưởng, khi
lên lớp nhất bị gọi là Lít Ngân, Thắng…mới lớp ba đã đàn banjo rất
giỏi, Đỗ duy tú, Ngô Ái. Tôn Thất Ái, Tôn Thất Đào… Nghệ cụt.
Có hai Phùng, một là Nguyễn Phùng ở thượng thành đầu đường
Chương Đức, Phùng thứ hai là Phan Văn Phùng ở Cầu Đất, người
duy nhất được Mạ đưa đón hàng ngày từ lớp năm cho tới lớp nhất.
Không biết sao, hàng ngày nhìn thấy Mạ hắn chờ sẳn ở cổng trường,
lấy khan lau mặt rồi nắm tay dẫn về, tôi lại thấy nghèn nghẹn, có
thể vì thế mà tôi ghét hắn, a dua với tụi bạn kêu “Phùng mặt ngựa”.
Bên nữ có Diệu Trang, Quế Hương, Bình An, Ngân, Huệ dép râu,
ở sau lưng Khuôn Tịnh độ Phước Tường, Cầu Đất. Lan con ông
Bộ Dục lên tới lớp nhất thì mất vì lao phổi,…Oanh “bức tường hô
hấp”…Không biết, Oanh lẩn đàng chân lên đằng đầu, lên trả bài học
thuộc lòng, có đoạn …”bức tường vôi trắng, Oanh lại ấp úng …”bức
tường hô hấp”…Tiếc quá, tôi không tài nào nhớ hết khoảng năm
mươi đến sáu mươi đứa của lớp học.

Lớp năm! Đi học phải có hai cuốn vở, một cuốn ghi bài học gọi là
“vở học” và một cuốn làm các bài tập gọi là “vở tập”. Các tập vở chỉ
mới chừng một tuần là bắt đầu” cuốn vỏ đậu”. Đến bây giờ, tôi cũng
không hiểu tại sao vở lại “cuốn vỏ đậu”, hai góc ngoài cong lên,
cuốn tròn và xếp chồng lên nhau. Lại còn lem luốc mực. Không lem
luốc sao được khi hàng ngày phải mang theo bình mực, là một lọ
đựng thuốc trụ sinh peniciline, chế biến thêm một cọng giây kẽm để
lọ mực lọt xuống lổ tròn được khoét trên bàn học ở trường, hai cọng
kẽm gác lên trên giống như một lực sĩ đang biểu diễn xà ngang, nên
sau nầy khi chúng tôi gọi lọ mực là lực sĩ… Huỳnh công Án (Lực sĩ
thẩm mỹ đẹp nhất Đông Nam Á khoảng thập niên 50.???.)

Lọ mực đó, nếu cầm tay thì xanh lè, huống chi bỏ túi…áo nào không
                   Tháng sáu hai không một chín
   169   170   171   172   173   174   175   176   177   178   179