Page 82 - MuDoso78
P. 82

Mũ Đỏ 78                            81
        trên lá cây khô , chàng vội nép mình sau gốc cây sấu , có dáng một người
        con gái đang đi chầm chậm trên lối mòn , hướng về phía cây sấu , nàng vừa
        đi ,vừa nhìn dáo dác , đợi nàng đến gần , Tân mới lên tiếng :
           “À , chào cô Trâm , chân cô đã đỡ chưa ?”
           Hơi giật mình , Trâm chớp mắt nhỏ nhẹ trả lời :
           “ Dạ cháu .. à , em đỡ rồi ạ “
           “Đâu , cô ngồi xuống gốc cây kia , để tôi xem vết thương ra sao ‘ .
           Trâm vâng lời , nàng ngồi xuống cạnh gốc cây sấu và kéo nhẹ ống quần
        lên , Tân quỳ xuống , chàng nhẹ nhàng tháo miếng vải buộc quanh vết
        thương , chàng hơi ngạc nhiên vì thấy miếng vải khác , không phải cái
        khăn của mình .Trâm ấp úng lấy ở trong túi ra một nửa cái khăn mặt , cái
        khăn đã khô .
           “ Dạ , em xin gởi lại …anh cái khăn , em đã giặt sạch rồi . ‘
           Tân ngắt ngang :” Ồ , việc đó cô đừng quá bận tâm , vết thương hơi bị
        tấy lên rồi đó , hôm qua tôi quên không nhắc cô rằng , khi về đến nhà thì
        cô phải rửa lại vết thương , rồi đừng băng lại nữa , chỉ tránh để ruồi đậu
        vào , cứ để hở , như vậy vết thương mới se mặt được “


        Bước xuống suối ,Tân múc đầy nước vào cái ống vàu , rồi vò sạch miếng
        vải băng vết thương , chàng nhẹ nhàng rửa sạch vết thương , thấm khô rồi
        lấy nước muối đựng trong cái lọ nhỏ rưới lên , Trâm khẽ nhăn mặt .
           “ Xót một chút , nhưng sát trùng , chịu đau một chút , nước muối do trại
        phát cho bữa trưa đó , họ không phát muối hạt , vì sợ tụi tôi trốn trại , nên
        hòa với nước để phát cho tiện “
           Tân vừa cười , vừa nói , rồi cẩn thận băng kín vết thương bằng cái khăn
        mặt mà Trâm vừa trả .
           “ Miếng vải kia ướt rồi , không dùng được , về nhà giặt lại , phơi cho
        khô để ngày mai dùng lại . Đây , cô nghiền nát hai viên thuốc này rồi rắc
        vào vết thương . “
           Trâm chớp mắt vì cảm động ,nàng đưa tay đón nhận hai viên thuốc được
        gói trong bao giấy gói thuốc lào An Thái , Tân ngập ngừng đưa cục xà
        bông Thiên Lý cho cô gái .
           “ Thật là không phải , nhưng xin tặng cô, trại phát đấy . Thật là mỉa mai,
        tụi tôi là những người tù biệt xứ , không bản án , vậy mà họ lại phát xà
        bông cho tụi tôi , lại còn cả xà bông giặt của Liên Xô nữa chứ ,trong khi
        quần áo thì rách tả tơi . “

        Trâm ngại ngùng đón nhận món quà không ngờ từ tay người tù xa lạ, nàng
        ửng hồng đôi má , lí nhí đáp :
           “ Dạ , em xin cám ơn anh , anh đối với em tốt quá , nếu ngày nào có đi
        lao động ngang đây thì anh cứ để một hòn đá ở trước hốc cây , như vậy
                        Tháng sáu hai không một tám
   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86   87