Page 79 - MuDoso78
P. 79
Mũ Đỏ 78 78
có lẽ chưa bao giờ hưởng được một khoảng khắc thư thái , an nhàn , tâm
trí của mẹ chàng luôn bận bịu ,lo nghĩ về chồng , về con .Tân mồ côi cha
từ khi chàng còn nhỏ , chàng chỉ nghe mẹ kể lại rằng , cha chàng là một
người lính thuộc TĐ3ND , ông đã bị tử thương ở Seno , bên Lào , khi đơn
vị giao chiến với Việt Minh . Rồi kể từ đó bà Tằm , mẹ chàng đã phải tảo
tần để nuôi con. Hai mẹ con đã bồng bế nhau về quê ngoại ở Kiến An .
Ở đây Tân đã gặp bà ngoại và dì Liên . Hàng ngày Tân phải ở nhà với bà
ngoại để mẹ gánh rau ra chợ bán , để rồi vài năm sau hai mẹ con lại bồng
bế nhau theo đoàn người di cư vào Nam và định cư ở Vũng Tàu . Ở nơi đây
Tân đã được thâu nhận vào trường Thiếu Sinh Quân .
Ngày tháng thoi đưa , qua những tháng năm dùi mài kinh sử Tân đã trở
thành một thanh niên cường tráng , sau đó chàng được theo học ở trường
SQTB Thủ Đức và rồi trở thành một phi công lái máy bay trực thăng phục
vụ ở Nha Trang , rồi sau đó ở Pleiku. Chiến sự ngày càng khốc liệt , Tân
bị cuốn hút vào cơn lốc xoáy của ngọn lửa chiến tranh , những người bạn
cùng khóa học ngày càng vơi dần ; Trong thời quân ngũ Tân cũng chỉ được
gặp mẹ qua một vài lần trong năm với những ngày phép hiếm hoi , để rồi
giờ đây…biết đến bao giờ chàng mới có dịp nhìn lại vẻ mặt đôn hậu của
mẹ , chàng chép miệng , ‘có lẽ chẳng bao giờ “, ngày về thì mù mịt ,tụi
cán bộ cộng sản đã nói “ học tập tốt
, tiến bộ thì sẽ được về “ ‘nhưng thế
nào là tiến bộ không một ai biết …
đã biết rằng không gian manh , thì
không là cộng sản , nhưng vì nặng
tình với gia đình , vợ con ,nên ai
cũng nuôi hy vọng , cố gắng phấn
đấu . “Hừ …cố gắng phấn đấu ,rồi
cũng dắt nhau lên đồi ( ngụ ý đi lên
nằm trên cái nghĩa địa ở trên đồi )
nhân số ở trên đó cũng rậm đám
lắm rồi đó “.
Tân lắc đầu xua đi ý nghĩ vẩn đục
đó “ Mình phải sống , bằng mọi
gía mình phải sống . “ Từ khi ra
Bắc , chàng đã nuôi ý chí “ vượt
trại “, nhưng sau những sự thất bại
của mấy toán vượt trại ,nhất là sau
cái chết bi thương của anh Thường
, một bác sĩ của binh chủng Dù ,
Tháng sáu hai không một tám