Page 78 - MuDoso78
P. 78

Mũ Đỏ 78                            77
        Vừa nói Tân vừa vò cái khăn mặt , cái khăn mà mẹ của Tân đã cẩn thận bỏ
        vào cái túi Air Việt Nam khi chàng đi trình diện …học tập cải tạo , tưởng
        chỉ có 10 ngày , nhưng có mấy ai ngờ .
            Tân bặm môi xé cái khăn mặt ra làm hai ,theo chiều dọc , chàng cẩn thận
        vắt cho thật khô rồi kéo cao ống quần của cô gái .
            “ Tốt ! vết thương chỉ còn rươm rướm máu thôi , để tôi buộc sơ lại cho
        cô nhé . “
           Vừa nói , Tân vừa cẩn thận quấn nửa chiếc khăn mặt quanh bắp chân của
        cô gái , rồi cẩn thận buộc lại .
            “ Rồi đó ,tạm như vậy đi , về nhà cô nhớ rửa lại bằng nước muối, rồi
        kiếm miếng vải sạch mà băng lại .”
             “ Dạ , nhà cháu không có muối “ cô gái cúi đầu đáp nhỏ .
             “Trời đất , “ Tân ngạc nhiên kêu lên “ vậy thì cô nấu ăn ra làm sao ?”
            “Ở đây nhà nào cũng nêm nếm bằng mắm tôm cả “.
             “ Mắm tôm ?” lại thêm một ngạc nhiên , nhưng chàng chợt hiểu , phải
        chăng đó là thứ mắm có mùi thum thủm , mặn chát , đựng trong những bao
        tải đan bằng cói , mà hàng tháng đám tù cải tạo phải đẩy xe cải tiến xuống
        tận quận Phù Yên để nhận lãnh , thứ mắm mà hàng ngày tổ nấu bếp vẫn
        hòa loãng với nước để phát cho tù với thực đơn bất biến , rau rền luộc với
        sắn lát phơi khô .


        Tân chặc lưỡi :” thôi được , để tôi xem có còn được viên thuốc nào không
        ?  “ Chàng nghĩ đến mấy viên Sulfamide mà chàng chôn dưới chân sạp nứa
        . Đưa mắt nhìn quanh chàng nói tiếp :
          “ Nếu ngày mai có đi lao động qua đây, tôi sẽ để thuốc ở trong hốc cây
        đằng kia , cô nhớ đến lấy , đem về nghiền nát , rồi rắc vào vết thương. Rồi
        ! bây giờ tôi phải về trại , cô nhớ nhé .
           “À ,mà cô đừng gọi tôi là bác ,tôi tổn thọ mất , tôi chưa đến 30 tuổi , tên
        tôi là Tân , cô có thể xưng hô với tôi bất cứ như thế nào , nhưng đừng gọi
        tôi là bác . À mà cô tên là gì ?
           “ Cháu tên Trâm . “
           “ Lại cháu nữa … “ Tân cười hề hề, đoạn không đợi cô gái trả lời , Tân
        vơ vội mấy quả sấu , khoác  cái túi rồi tất tả đi ra đường .

        Buộc cái khăn vào cườm tay , cẩn thận gài con dao vào bó nứa ,chàng vác
        bó nứa lên vai . Dưói cái nắng gay gắt và không khí oi ả của mùa hè , con
        đường như dài thêm, những giọt mồ hôi ứa ra từ chân tóc , lăn xuống làm
        mắt chàng cay xè .Quệt cái khăn lên mặt cho đỡ xót , chàng rảo bước đi
        nhanh ,nhìn thấy cái khăn , bất giác chàng nghĩ tới mẹ chàng .

        Nghĩ đến mẹ , Tân cảm thấy yêu thương bà vô hạn , cuộc đời của mẹ chàng
                        Tháng sáu hai không một tám
   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83