Page 77 - MuDoso78
P. 77

Mũ Đỏ 78                       76



        Đang cắm cúi nhặt những quả sấu chin vàng óng rơi rải rác trên bờ suối,
        bất chợt Tân nghe thấy tiếng người đang xuýt xoa , chàng giật mình , cảm
        thấy sởn gai ốc ,“ở nơi hoang vắng như vầy , làm sao lại có tiếng người ‘.
        Tưởng mình nghe lầm , tay cầm lăm lăm con dao ,Tân đứng im lắng nghe
        , đúng rồi , lẫn trong tiếng gío xào xạc là tiếng xuýt xoa vì đau đớn của
        một người đàn bà . Tò mò , chàng lần bước đi tới , qua một khúc quanh
        , sau một lùm cây nhỏ , chàng nhìn thấy một cô gái tuổi chừng đôi mươi
        đang ngồi xuýt xoa vì đau đớn , cạnh đó là một bó sặt ( một loại tre nhỏ )
        , nàng mặc một bộ đồ công nhân đã bạc màu và đội một cái mũ vải rộng
        vành đã sờm mép .


            “ Cô làm sao vậy ? “Tân cất tiếng hỏi .
        Lộ vẻ sợ hãi lẫn xấu hổ trước người lạ , cô gái ngước mắt lên ,miệng li nhí
        trả lời :
            “ Dạ …cháu bị trượt chân , đường trơn quá . “
        Bật cười trước câu trả lời ngộ nghĩnh của cô gái “ có lẽ cô ấy sợ mất vía
        khi nhìn thấy bộ râu quai nón của mình “ Tân tự nhủ. Nhìn thấy vệt máu ở
        mắt cá chân của cô gái , Tân nói :
             “ Có máu chảy đây nè, đâu cô cho tôi xem vết thương , xem có nặng
        không? “
        Cô gái lí nhí đáp :
             “ Dạ không sao đâu bác “
              “ Không sao? Máu chảy như vầy mà không sao ? “ Tân khẽ gắt lên .

        Cô gái khẽ ngước mắt lên nhìn , Tân hơi giật mình , chàng thật sự bị bàng
        hoàng trước nét mặt thanh tú của cô gái , làn da trắng hồng , đôi mắt to đen
        lay láy như hớp hồn người đối diện ,mái tóc đen dài e ấp ôm lấy khuôn
        mặt trái soan .
             “Không ngờ ở nơi đèo heo hút gío này lại có người khả ái như thế này”
        Tân nhủ thầm .
           Cô gái khẽ kéo cao ống quần , một vết thương dài chừng ba đốt ngón
        taytrên bắp chân trắng muốt .
             “ Cô rửa sạch vết thương đi , để dính đất cát như vầy không được đâu ,
        coi chừng bị nhiễm trùng đó .”
        Cô gái gắng gượng đi khập khiễng , lần từng bước xuống bờ suối , nàng
        nhẹ nhàng khoát nước lên , vừa xuýt xoa ,vừa nhẹ nhàng rửa vết thương .
            “ Trời đất , cô rửa như vậy thì làm sao mà sạch cho được , đừng có sợ
        đau , phải rửa thật sạch bùn đất đi mới được , để bị nhiễm trùng thì phiền
        lắm đó . “


                        Tháng sáu hai không một tám
   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82