Page 84 - MuDoso78
P. 84
Mũ Đỏ 78 83
bố nàng bùi ngùi ;
“ Chả phải như thế đâu con ,họ đều là những người có học đấy , chẳng
qua vì vận nước mà họ bị đày đọa như thế thôi , con đừng nên có ý tưởng
coi thường hay thù ghét họ , con cũng đã biết vì sao gia đình mình phải lưu
lạc lên vùng đất này , hoàn cảnh của mình cũng không khác gì với hoàn
cảnh của họ đâu . “
Phải …đối với chính quyền này , gia đình nàng cũng thuộc thành phần bị
lưu đày , còn Tân ,người đàn ông đã có những cử chỉ khiến nàng cảm thấy
bồi hồi xao xuyến , lại là một người tù cải tạo không bản án , không biết
đến bao giờ mới được thả .Mà tại sao mình cứ nghĩ mãi về cái anh chàng
này nhỉ , đã biết là không có một lối thoát , một hy vọng gì thì mình nghĩ
đến làm gì cho khổ ? nhưng nói là nói vậy thôi , không hiểu sao mình cũng
không tự dối lòng được , không biết ngày mai anh ấy có đi lao động ở nơi
này nữa không ?...Trâm thở dài , đứng lặng yên nhìn theo cho tới khi hình
bóng Tân khuất sau một con dốc .
Dưới ánh nắng như thiêu , Tân vẫn lầm lũi bước , cái áo ướt đẫm mồ hôi
đã dính chặt vào lưng chàng , cái cột nặng thật , cứ vài trăm bước chân
chàng lại phải dừng để nghỉ , chàng rảo bước như trốn chạy , linh tính cho
Tân biết rằng Trâm vẫn đứng ở đó và nhìn theo , nhưng chàng vẫn không
nhìn lại ;
“Để làm gì chứ …thân mình tù tội , vương vấn để làm gì … “
Trước đây , trong bước đường quân ngũ , chàng cũng có vài mối tình vụn
vặt , nhưng cuối cùng thì …cũng như gío thoảng , mây bay , rồi rốt cuộc
chịu mồ côi cho tới bây giờ . Chàng những tưởng sự khốc liệt của chiến
trường và sự chán chường bao chùm tâm khảm của cuộc đời tù tội đã làm
tâm hồn chàng trở nên chai đá , nhưng không ngờ hình bóng của cô gái
mà chàng gặp trong tình cờ đã làm cho con tim của chàng rộn rã trở lại .
Mấy tối nay , cứ chợp mắt , chàng lại nhớ tới khuôn mặt nghiêng nghiêng
với đôi mắt to đen , dáng vẻ thùy mị của cô gái làm chàng cảm thấy xao
xuyến và qua ánh mắt của cô gái , thì anh nghĩ rằng có lẽ cô ấy cũng không
có ác cảm với mình . À , nhưng mà vương vấn để làm gì ? Thân tù tội , lại
không biết tương lai sẽ về đâu ?hay là lại lên nằm nghỉ trên đồi , trơ gan
cùng tuế nguyệt … Tân thở dài , cây cột như nặng hơn , khiến chàng muốn
nghẹt thở …
Mãi đến hai ngày sau , Tân mới có dịp đi qua vùng này , như ước hẹn trước
, trước khi leo lên Ma thiên Lãnh để chặt nứa , chàng ghé qua con suối và
đặt một hòn đá trước hốc cây , “ chẳng biết để làm gì , nhưng thôi kệ , mình
Tháng sáu hai không một tám