Page 85 - MuDoso78
P. 85

Mũ Đỏ 78                       84

        cứ thử xem sao ? “.

        Trời nóng như đổ lửa , hơi nóng cứ hầm hập , Tân cố gắng chặt thật nhanh
        , chàng vất vả kéo từng cây nứa lên đỉnh núi rồi bó lại . Tân ngồi trên bó
        nứa cẩn thận kiểm soát lại xem có con vắt nào không ? Đây rồi , có tất cả
        bốn trự , đang hút no máu , nhổ nước bọt vào tay, Tân dứt ra từng con ,
        từng vệt máu chảy ra không dứt . Nốc mấy ngụm nước , Tân hú lên mấy
        tiếng ; ở gần đó có tiếng hú đáp lại ,chàng la lên ;
            “Ê… tui hạ sơn trước đây … “
           Có tiếng hú lại, Tân yên chí kéo bó nứa xuống núi , sườn núi dốc quá ,
        Tân cảm thấy đầu của mình muốn nhũn ra , phần ăn sáng , trưa , chàng đã
        ăn hết trước khi leo lên dốc núi , ăn để lấy sức mà leo .
           “ Mẹ kiếp , lao động là vinh quang ? có tóe hào quang thì có .” Tân lẩm
        bẩm , ánh nắng làm mắt chàng hoa lên . Áo ướt đẫm mồ hôi , chàng quăng
        bó nứa xuống cái rãnh ven đường , đưa cánh tay lên quệt mồ hôi trán .
           ‘ Cũng đã quá trưa rồi , ghé vô đây kiếm vài quả sấu cái đã . “
           Làn nước mát lạnh làm chàng tỉnh hẳn ra , vò cái khăn lần nữa rồi từ từ
        đứng dậy, nhìn quanh .
           “Ồ ! sao lạ quá .”Tân khẽ kêu lên vì ngạc nhiên , trước khi leo lên núi
        chàng đã để hòn đá ở trước hốc cây , nhưng bây giờ ai đã đặt hòn đá này
        vào miệng hốc cây . Động lòng hiếu kỳ , chàng lôi hòn đá ra , thì có một
        gói bằng lá dong và một miếng giấy nhỏ và vài chữ viết nguệch ngoạc
        bằng viết chì .
           “ cảm ơn anh , chân của em đã đỡ nhiều , có chút quà anh ăn lấy thảo ,
        em phải đi lãnh nhu yếu phẩm cho xã viên , hẹn anh hôm khác , nhớ cho
        em biết khi anh đi lao động qua đây , nhớ đấy”
           Ngồi xuống một gốc cây, chàng cẩn thận mở gói lá dong , có 5 củ khoai
        lang còn hơi ấm , Tân cảm thấy bồi hồi xúc động trước chân tình của cô
        gái này , nó vừa mộc mạc và đáng quý làm sao ? vừa nhấm nháp mấy củ
        khoai , chàng vừa mường tượng đến nét mặt và ánh mắt của nàng , lòng
        chàng chợt ấm lại , thì ít ra khi ở tận đáy của tầng địa ngục này mình cũng
        được hưởng một chút ấm áp của tình người .

        Tiếng kẻng báo hiệu đến giờ ngủ đã đánh lên từ lâu , nhưng Tân vẫn không
        sao chợp mắt được , trong bóng tối u tịch vang lên tiếng ngáy , tiếng nói
        lảm nhảm trong cơn mơ của những người tù , lẫn vào đó là tiếng rúc rích
        của lũ chuột , đôi khi có cả tiếng kêu thê thảm của những con chuột và ếch
        ,nhái bị rắn nuốt . Trời đã khuya , nhưng mắt Tân cứ chong chong nhìn lên
        nóc mùng , cái mùng nhà binh đã theo chàng trong suốt đời quân ngũ . Bất
        giác chàng thở dài, cuộc đời mình có lẽ sẽ kết thúc ở xó rừng này thôi , sẽ
        không bao giờ mình có dịp gặp lại mẹ, bây giờ mẹ của mình ra sao ? Thật
                        Tháng sáu hai không một tám
   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90