Page 90 - MuDoso78
P. 90
Mũ Đỏ 78 89
xuống , nhưng nét mặt tỏ vẻ hân hoan chàng nhẹ mỉm cười , khẽ gật đầu
quay đi . Tiếng bánh xe cải tiến lọc cọc , lăn ra khỏi cái cổng của HTX .
Gỉa bộ bị tuột dép , Tân cúi xuống liếc mắt về phía sau , Trâm vẫn đứng ở
cửa kho nhìn theo ; Tân cố nén tiếng thở dài :’ tơ vương làm chi cho khổ ,
gần nhau trong gang tấc ,mà như xa ngàn trùng .
Đường lên liên trại 2 của Đoàn 776 xa tít tắp , cũng gần 20 cây số , con
đường bị cắn xé bởi thời gian , loang lỗ , nằm trải dài dưới ánh bình minh
còn chưa tan sương sớm , trên triền đồi những đoá hoa Thẩu ( cây thuốc
phiện ) đủ mầu lay động theo làn gío thoảng , tiếng chim reo vui , chuyền
cành trên những cây hoa Ban trắng hồng , xa xa trên triền đồi có vài cô gái
Mường đang đi rạch trên những trái Thẩu để lấy nhựa , bóng của các cô
ẩn hiện giữa rừng hoa đủ màu . Cảnh sắc tuyệt đẹp ,nhưng những người tù
đâu có lòng dạ nào để chiêm ngưỡng .
“ Sáng còn mát ta khẩn trương đi cho nhanh , để tranh thủ về cho sớm
kẻo trễ mất “
Tiếng của Cương vang lên , người HSQ cộng sản có cảm tình với những
người tù cải tạo và rất thích nghe nhạc của miền Nam , anh ta thú nhận vì
là giai cấp tiểu tư sản nên không đủ tiêu chuẩn để trở thành một sĩ quan .
Mãi đến trưa đoàn tù mới đến liên trại , cả nhóm ngồi tập trung dưới bóng
cây gần nhà kho ,lấy phần ăn trưa ra ăn . Nhấm nháp mẩu khoai mì luộc ,
chàng đưa mắt nhìn quanh, mấy căn nhà im lìm , không một bóng người
, ngay cả Cương và mấy người cảnh vệ cũng mất hút . Thông , tổ trưởng
vê vê bi thuốc lào :
“ Mẹ, chắc tụi nó đang “chạp” ở nhà bếp .”
Kết quả là đám tù phải chờ đến 2 giờ chiều mới nhận được nhu yếu phẩm
cho trại , thì ra các “cán bộ “ cũng bận vì phải chia chác nhu yếu phẩm.
Hai cái xe cải tiến không đủ để chở , để có thể chất thêm , Tân và các bạn
phải kiếm thêm tre để tấn cao thành xe ; khi đi thì khỏe bao nhiêu , thì
khi về lại vất vả bấy nhiêu , sáu người tù thay nhau , một người kéo ,hai
người đẩy . Dù là vùng cao nguyên , nhưng vào trưa mùa hè thì cũng nắng
nổ đom đóm mắt , Tân và các bạn mệt muốn lả đi , mấy khúc khoai mì
đã biến mất từ khi vừa trôi khỏi cuống họng , bây giờ chỉ còn uống nước
cầm hơi , nhưng càng uống nước thì mồ hôi lại càng chảy nhiều , lưng áo
người nào cũng ướt sũng , kèm theo những khoang muối loang trên lưng
áo. Trời không một cơn gío , nóng hầm hập như một cái chảo lửa , tiếng
con chim “bắt cô trói cột “ vang lên rời rạc , buồn thảm , tiếng của những
người vệ binh không ngớt vang lên thúc dục ;
“ Khẩn trương lên , khẩn trương lên ! “
Tân rủa thầm :” Khẩn trương , khẩn cái gì nổi , đói thấy mẹ , chân tay
rời rã nhấc lên không nổi , tụi bay đi tay không , cứ la ó hoài .”
Tháng sáu hai không một tám