Page 29 - MUDO 77
P. 29
Mũ Đỏ 77 25
đội Việt Nam Cộng Hòa cho
đất nước họ hầu như đã biến
mất từ ý thức của giới truyền
thông và chánh trị Hoa Kỳ.
Sư Đoàn Nhảy Dù Việt Nam,
mà tôi đã tham gia với tính
cách là viên cố vấn phụ tá
cho tiểu đoàn, là một đơn vị
chiến đấu ưu tú. Cho đến năm
1967, các người lính Nhảy Dù,
với quân phục ngụy trang và
mũ đỏ riêng biệt, đã lên đến
13,000 quân nhân, tất cả đều là
lính tình nguyện. Những người
như chúng tôi được vinh dự
làm việc với họ, rất kinh ngạc
bởi lòng dũng cảm và chiến
thuật táo bạo của họ. Các viên
Đại úy Barry R.Mc Cafrey tại SĐND VN sĩ quan và các hạ sĩ quan thâm
Hình: Mđ Thịnh Võ Sưu tầm
niên là những người lính rất tài
năng và có đầy kinh nghiệm chiến trường; thật là một điều dễ quên khi biết
các người lính Hoa Kỳ là mới mẻ đối với đất nước Việt Nam, trong khi
nhiều người trong bọn họ đã có mặt với cuộc chiến từ năm 1951.
Là các viên cố vấn, chúng tôi thường làm việc như một cán bộ hay sĩ quan
liên lạc từ cấp tiểu đoàn và chiến đoàn/lữ đoàn. Chúng tôi đã dành một
năm để chuẩn bị tại California, tính luôn cả 16 giờ đồng hồ của mỗi ngày
để học về văn hóa và ngôn ngữ tại học viện Defense Language Institute.
Tôi cũng hoàn tất xong khóa, học và hiểu để nói tiếng Việt. Các chiến
thuật về phản du kích và huấn luyện hệ thống về võ khí thời Đệ Nhị Thế
Chiến mà người Việt vẫn còn sử dụng thì học tại căn cứ Fort Bragg, North
Carolina.
Chúng tôi làm việc với một vai trò rộng lớn; phối hợp yểm trợ pháo binh
và không yểm, sắp xếp trực thăng chuyển quân và cứu thương, và cung
cấp tin tức tình báo cùng giúp đỡ về tiếp liệu. Chúng tôi không cho lịnh,
và chúng tôi không cần phải làm vậy. Các người bạn đồng nhiệm là những
người đàn ông mà chúng tôi ngưỡng mộ, và họ vui thích có được chúng
tôi – và hỏa lực Hoa Kỳ – cho họ. Chúng tôi dùng thức ăn của họ. Chúng
tôi nói tiếng họ. Chúng tôi tin tưởng hoàn toàn vào họ. Tôi thường có một
người lính Nhảy Dù mang máy truyền tin, và anh cũng là người lính cận
vệ.
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược