Page 272 - MUDO 77
P. 272
Mũ Đỏ 77 268
Nguyễn Cần, gốc Nghệ An, chỉ huy trưởng VNOSMP, từng trông coi về
America’s Department trong Bộ Ngoại Giao, chuyên về vấn đề đối ngoại
của Hà Nội.
Leave No Man Behind, Bill Bell and the Search for American POW/MIAs
from the Vietnam War/Garnett “Bill” Bell with George J. Veith/2004
“Nếu Đại Tá [Lê Bá] Bình và Đại Tá [John Walter] Ripley không thành
công trong việc giựt sập cây cầu [cầu Đông Hà], và chúng tôi chỉ cách
đó có hai dặm, và lúc ấy phong trào phản chiến đang là cao điểm ở quê
nhà; và đột nhiên, có 35 người lính Hoa Kỳ, và chúng tôi trong căn hầm
ấy [hầm chỉ huy của các cố vấn Hoa Kỳ, trong Bộ Tư Lịnh Sư Đoàn 3 Bộ
Binh, thành phố Quảng Trị], và chúng tôi phải đúng là có mặt ở đó. Nếu
cây cầu không bị giựt sập, xe tăng của cộng quân sẽ tiến xuống quốc lộ,
chúng sẽ bao vây chúng tôi, và bọn Bắc Việt sẽ có được một sự việc tốt
đẹp nhứt mà bọn chúng có thể có được trong Cuộc Chiến Việt Nam; bọn
chúng sẽ bắt giữ 35 người lính Hoa Kỳ, một số là lính vừa đầu quân. Bọn
chúng sẽ bắt giữ được hệ thống điều khiển và chỉ huy mà chúng ta sẽ phải
xác nhận, bọn chúng sẽ đưa lên truyền thông truyền hình Việt Nam, chiếu
cho toàn thế giới biết là bọn chúng mạnh mẽ, phi thường hơn Hiệp Chủng
Quốc Hoa Kỳ, rằng là chúng vừa bắt giữ 35 người lính Hoa Kỳ, một nhóm
lớn nhứt mà bọn chúng bắt làm tù binh. Vậy đó, chúng tôi suýt bị bắt và
phải hiểu điều quan trọng là người đàn ông này [Bình], với 700 người lính
Thủy Quân Lục Chiến [Tiểu Đoàn 3, Sói Biển], mà chỉ năm ngày sau, lúc
rời bỏ chốn ấy, chỉ còn có được 80 người lính có thể đi bộ được; 80 người
lính, đó là điều không tưởng, ông ta mất đến tám mươi phần trăm quân số,
nhưng đơn vị ông thành công, thay đổi cuộc diện trong trận đánh Lễ Phục
Sinh [Mùa Hè Đỏ Lửa], đó là điều làm cho tôi yêu thích Đại Tá Bình, bởi
vì tôi không phải làm tù binh. Cảm ơn Thượng Đế cho Đại tá Bình.”
Ret. Colonel Gerry Turley
Meet the Author - https://www.youtube.com/watch?v=FKz_9yqtyIM
“Trong chiến trận, lính Nhảy Dù không bỏ rơi đồng đội đã chết hay bị
thương trên chiến trường; ngay cả võ khí cũng vậy. Trong một trận đánh
khác, Tommy Kerns, người bạn cùng khóa tại trường West Point là một
người to lớn, chơi football cho trường, bị thương nặng và bị kẹt trong một
cái rãnh hẹp. Những người lính Nhảy Dù Việt Nam đang ở với anh, nhỏ
con hơn anh nhiều, đã cố gắng nhưng không thể kéo anh ra khỏi rãnh.
Thay vì rút lui và bỏ mặc anh, họ giữ vững tuyến và chiến thắng cuộc
chiến đấu hung tợn cho cái thân xác to lớn của anh. Anh thoát chết nhờ vào
lòng dũng cảm của các chiến binh Dù ấy.
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược