Page 224 - MUDO 77
P. 224
Mũ Đỏ 77 220
trong số lính ba gai nhất đại đội. Ngày xưa, mỗi khi hành quân về. Mười
lần như một, anh vứt mẹ súng đạn vào kho, rồi chuồn ra bên ngoài ăn chơi.
Không bao giờ canh gác trực. Một ngày nọ, trước hàng quân, tôi còn nhớ,
gọi Dực đứng trước mặt:
- Này, Dực, trong đại đội, mày là người, tao chịu hết nổi rồi. Tất
cả mọi hình phạt áp dụng, gần như không có kết quả nào. Vậy thì, tao sẽ
trả mày về tiểu đoàn, thuyên chuyển đi đơn vị khác. Lần ấy, Dực quỳ trước
mặt tôi, giọng mếu máo, đứt đoạn:
- Dạ, thưa đích thân, em biết, em có lỗi, nhưng cái tật của em
không thể nào bỏ được. Trước đại đội, em xin nói như thế này:
- Chẳng thà đích thân bắn em chết, em không bao giờ oán trách,
nhưng chỉ xin đích thân
đừng đổi em đi đơn vị khác.
Thế là tôi thua Dực, điểm
nổi bật là rất gan dạ, lì đòn,
chỉ có tật duy nhất, luôn
luôn bỏ đơn vị rong chơi
mỗi khi tiểu đoàn hành
quân về hậu cứ. Đi hành
quân, thay vì mang theo
nước, anh mang theo đến 4
bi-đông rượu, và không bao
giờ người lính này bỏ bất cứ
một cuộc hành quân to nhỏ
nào.
Vào quán bên đường,
ngồi nói chuyện. Sau khi
gọi nước uống, Dực nói
ngay:
- Dạ thưa đích thân, em
nghe nói đích thân đi từ hồi
trước 75 cơ mà.
- Đâu có, tao bị bắt, mới
ra khỏi trại ngày hôm qua.
Và tại sao mày lại ra mông
nỗi như thế này.
- Sau khi đích thân đi
khỏi Nhảy Dù. Đánh trận
vùng Ông Đô, em bị pháo,
bay mất đôi chân. Đang
nằm tại Cộng Hòa, gần khỏi
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược