Page 229 - MUDO 77
P. 229
Mũ Đỏ 77 225
.Trong khi Sơn cũng là SQ nhảy dù nhưng chưa một lần được tạo chiến
công hiển-hách .Sơn ra khỏi quân trương Đà-lạt vaò tháng hai 75 đươc
bổ sung về TĐ 12 tân lập cuả Lữ- đoàn 4 Nhảy dù . Giử chức Trung đội
trưởng .Trung đội cuả Sơn đóng ở ven đô .Trận đánh đầu đời cuả Sơn là
tăng phái cho Tiểu khu Gia-đinh .Đẫy lui một đại đội đặc công VC xâm
nhập đầu cầu xa- lộ , vùng cư xá Thanh Đa nơi mà gia-đình Sơn cư-ngụ
.Chỉ trong một ngày , hai đai-đội nhảy dù đã gọn- gàng thanh toán mục tiêu
.Sơn vô cùng hảnh diện ,dù đó chỉ là một chiến công nhỏ, so với những
chiến-thắng hào- hùng mà các bậc đàn anh đã gặt hái .......... Chưa được
thoả chí tang bồng .Chưa được làm thiên thần mủ đỏ khi chiến thắng trở
về Đoàn quân được các em gái hậu phương chào đón “ Anh về thủ đô
.” Niềm mơ-ước ấy Sơn chưa bao giờ được nắm bắt ........ Chỉ hơn hai
tháng được mặc bộ áo hoa dù , được đội chiếc mủ-đỏ , thì đất nước đã
tan-tác.... .Sơn ! chàng thiếu-uý non chọet , đã phải chịu chung số phận
với các huynh trưởng . Phải vào lao tù cộng sản hơn bốn năm......Ra tù với
một tương lai mù mịt .Nhờ ba má anh có chút vốn đã giúp Sơn mua một
chiếc xe bán nước miá .Thật đáng thương cho cuộc đời cuả anh chàng sinh
viên luật khoa dang-dỡ (mới học đến năm thứ hai ,theo bạn-bè tình nguyện
đi học SQ Đà-lạt ). Nuôi mộng làm người hùng . Bây giờ có lẽ Sơn phải
mượn tạm bài hát cuả Lam-Phương đễ tự an-ủi mình “ Anh ơi ! nếu mộng
không thành thì ...... Đi bán nước mía .!..........Có lẽ cũng là “ duyên-kiếp
.Ông chủ xe nước miá ,đà lọt vào mắt xanh , của cô chủ tiệm cà-phê Kim
Thoa .Cũng có thể nhờ vào caí tiểu-sử SQ tù cải tạo , ưu tiên nhất lại là
thiên-thần Mủ-đỏ .Thoa còn nhớ thời bấy giờ , đám con gái Saigòn thừơng
rỉ tai nhau thà làm “ Gái gìa” chớ không ưng mấy con khỉ trong rừng ra ,dù
chúng có là thựợng tướng ,đại tướng đi nữa .... Phải nói đúng là duyên-số
.Sau khi đất nước bị VC tóm thâu .Ba Thoa ,chỉ là trưởng-ty điền-địa thôi
mà cũng phải đi cải tạo tận miền Bắc hơn 4 năm . Mẹ Thoa phải bán căn
nhà ,mới có đủ tiền xoay sở,nuôi chồng và mở quán cà-phê . Mẹ con nàng
phải về tá túc với ông bà ngoại gần cư-xá Thanh-Đa ......Cưới nhau được
hai năm vợ chồng Sơn vựơt biên và sống kiếp lưu-vong cho đến bây giờ
..Và xin nhận nơi nầy làm quê hương cho đến khi nào Việt Nam không
còn bọn Cộng sản dã man ( Biết đến bao giờ ??)......
Đến truớc sân nhà chị Sáu , Thoa hơi ngạc nhiên .Mới hai tuần trước nàng
có ghé qua ,nhưng đâu có nhiều hoa như bây giờ .Có lẽ anh Sáu mới mua
thêm ,.đặt xuống .Nói thật ra làm vườn ở đây cũng thật dễ .Chỉ cần ra vườn
ương cây , mua về đào lỗ và đặt xuống ,hoa đủ loại , đủ cở , và đủ các màu
.Muốn có một vườn bông rực-rở , chỉ cần bỏ một ngày công là có ngay
.Tuy nhiên phần quan-trọng nhất, là phần săn-sóc ,tưới nước, bón phân
sao cho hoa được xum-xuê . Nhìn vườ n hoa ,người ta sẽ là biết ngay chủ
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược