Page 234 - MUDO 77
P. 234

Mũ Đỏ 77                       230

        ghiền xôi cuả dì  ....

        Riêng anh Ba cuả Nga cũng  là một cây si trong rừng cây si cuả xóm .Nga
        rất hảnh diện khi biết anh Ba mình đã đánh dạt  được nhiều đối- thủ . Lúc
        đầu hai anh chị còn âm-thầm yêu nhau  . Nga là người đưa và nhận thư
        dùm họ  Trước khi anh Ba vaò trường Bộ-binh Thủ-đức .Anh đã thú thật
        với mẹ và nhờ bà sang dạm hỏi chị Thu .Mối tình giấy mực cuả họ đã ngót
        một năm . Giờ được sự đồng ý cuả cã hai gia-đình  .Chị Thu lúc ấy vừa
        xong lớp 12 .Chị học khoá đánh máy cấp-tốc  và xin vào làm thư ký cho
        trường tiểu học gần nhà .Dì Tư muốn chị lên Đại học nhưng chị muốn làm
        việc gần nhà đễ còn phụ mẹ buôn bán .Cuộc sống chị Thu thật giản dị ........


        Khi anh Ba mãn khoá Thủ-đức  Trong vòng một tuần lễ  nghỉ phép trước
        khi  đáo nhậm đơn vị mới .Một đám cứơi đơn giản  giữa hai gia-đinh  và
        những bà con thân cận ....Anh chị luôn được mọi người trầm trồ là một đôi
        trai tài gái sắc .Hai mẹ con chi Thu  quá đơn chiếc nên dì Tư xin được bắt
        rễ .Ba mẹ Nga cũng đồng ý . Thật ra anh Ba đã chọn  binh chủng mà anh
        ao-ước được phục vụ ,từ khi còn ở Trung học , Bầy giờ anh mới được toại
        nguyên  .Vừa có vợ đẹp , vừa được làm Thiên –thần Mủ-đỏ .Mẹ chị Thu
        có bắt rễ , thì cũng đâu có rễ ỏ nhà mà bắt .Từ lúc đó chi Thu đã mất hẳn
        tên mình ,tiếng gọi cô Ba , chị Ba ,hay vợ thằng Ba ,chị phải nghe hằng
        ngày .  Tuy được bên chồng cho phép ,  không phải làm dâu .Nhưng chị
        Ba rất biết điều ,  mỗi ngày đi làm về , chị đều sang nhà ba mẹ chồng , lo
        phụ nấu cơm chiều . Xong rồi  chị mới về phụ dì Tư bán xôi . Những ngày
        thứ bảy, Chủ nhật chị sang giặt dũ ,nấu nướng  .Cã nhà mình rất thương
        chị .......Cuộc đời có bao giờ êm ả như  mong muốn ..... Khi chị mang bầu
        thằng Quốc được sáu tháng thì anh Ba mình tử trận .Tôi nghiệp chi Ba,
        chưa tròn ba năm hạnh phúc đã trở thành góa-phụ .Nói ra hai chữ “hạnh
        –phúc .”  nghe thật miả-mai cho những người vợ trong thời chinh-chiến
        .Nhất là  vợ cuả  lính nhảy-dù , họ là những người vợ luôn cô-đơn.,vì
        chồng họ ,là những người lính luôn luôn ở tuyến đầu .Mọi người trong
        xóm mỗi khi thấy chi Ba cứ xót –xa cho chị .Câu nói thương hại qua cái
        lắc đầu ` “Tội nghiệp, hồng nhan bạc phận !.”.Nếu nhìn qua cuộc chiến
        Nam , Bắc tương tàn ,suốt ba mươi năm dài .Bắt đầu chiến dịch  đưa quân
        du-kích  vào miền Nam .Bọn người đó ,đào hầm dưới lòng đất như đám
        chuột nhắc .Hàng đêm  chúng đã chui lên từ những hang  ngầm , bắn lén
        bao thanh niên vô-tội .Cã những ngươì chỉ làm việc ở hạ từng cơ sở như
        Trưởng ấp , Xã-trưởng chúng cũng  cắt cỗ, mỗ bụng . Trong rừng thì chúng
        là những con khỉ ,đeo trên những lùm cây, đễ bắn sẽ những thanh niên yêu
        quê hương đất nước .Trên tin-tức  chiến trường  ,người dân chỉ được  biết
        qua tin –tức cuả những đơn vị thiện chiến, như Mủ đỏ, Mủ xanh, Mủ nâu
                          Bốn mươi ba mùa xuôi ngược
   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238   239