Page 236 - MUDO 77
P. 236

Mũ Đỏ 77                       232

        ,, nhưng dì nói là dì không có quyền gã chị Ba  ...Do đó anh đã đến nhà ba
        mẹ Nga .Nga thật thán-phục anh ( đúng là tư cách cuả sĩ-quan  QLVNCH
        ) Anh cũng cho biết rõ hoàn cãnh gia đình anh .Khi anh  còn ở trong tù vợ
        anh đã đi vượt biên với đứa con trai cuả anh .Cã hai đã chết trong chuyến
        vượt biên đó .......Ba mẹ Nga rất phân vân .Nhưng khi nghỉ đến chị Ba đã
        làm cô dâu goá , trong nhà  ngót 10 năm ,chị đã vuông tròn bổn phận dâu
        con , hiếu thaỏ phụng dữơng cha mẹ chồng ,không có lý do gì họ có thể
        bắt chị ở góa suốt đời ...Lần thứ hai anh Sáu lại đến .Ba mẹ Nga gọi chị Ba
        lên và họ quyết định .Nếu chị Ba đi lấy chồng  thì thằng Quốc phải ở lại
        với ông bà nội .Vì nó la` đứa cháu đích-tôn cuả gia-đình .Chị Ba đã khóc
        và thẳn-thắn từ chối anh Sáu .Sự né tránh của chị Ba  ,dường như càng làm
        anh Sáu say mê điên cuồng hơn .Nga cũng phải công nhận,dù lam-lũ ,chị
        Ba cũng vẫn còn rất đẹp người đàn bà gần đến tuổi 30 cái tuổi cuả một trái
        cây đang chín vàng  .Chị lại là “ Gái một con trông mòn con  mắt.” .Làm
        sao trách anh Sáu được ! Anh lân la làm quen với thằng Quốc ,mua chuộc
        nó bằng những món đồ chơi ,và hay đón nó về khi tan hoc. Thỉnh-thoảng
        anh mua ít đồ nhắm và  rượu .Đến xin phép được nhăm- nhi với ba cuả
        Nga .Anh không đá động gì đến chuyện cuả chị Ba , mà chỉ làm thân với
        gia-đình Nga thôi  Anh  viện lý do là quá đơn chiếc .

        Cha mẹ anh mất sớm , đứa em trai út và em gái anh đã  di tản ngày 30
        tháng tư .Chúng thỉnh-thoảng vãn gởi tiền cho anh (thời kỳ mở cửa ) nên
        anh sống rất thỏai- mái .Dần-dà anh lấy được cãm tình cả gia-đình Nga .Có
        lần Nga nghe ba bàn với mẹ Nga “ Hay là mình gã con Ba cho nó và bắt
        rễ ,thì mình không sợ mất thằng Quốc .” Mẹ Nga nói liền “ Dễ gì nó chịu
        ở rễ , nó có nhà riêng mà !.” Dường như cã hai anh chị đều bế-tắc .........
        Một buổi chiều Anh Sáu ghé nhà xin phép được đưa thằng Quốc và chị Ba
        đi ăn mừng Sinh nhật cuả anh . Sự khẩn-khoản rất chân-thành cuả anh Saú
        làm ba Nga cãm động và ông đã đồng ý .Anh Sáu hứa chỉ đi trong vòng
        hai tiếng thôi .............Ba ngày sau có người đến đưa cho Ba Nga lá thư nói
        cuả anh Sáu gởi ..Trong  thư anh Sáu  xin lỗi về việc anh bắt cóc chị Ba
        và thằng Quốc đưa đi vượt biên .lơì cuối cùng của anh  .nếu họ may mắn
        được sống .Anh hứa sẽ là đứa con rễ tốt cuả gia-đình Nga và sẽ bảo bọc
        chị Ba và thằng Quốc ..... Ba má Nga đã không nuốt nổi cơm nhiều ngày,
        vì lo cho con dâu và đứa cháu đích tôn .Trời không phụ lòng người anh chị
        Saú đã đến được bến bờ tự-do .Hơn tháng sau ,gia-đình Nga nhận được thư
        chị Ba gởi về từ trại tị-nạn Thái-Lan .Chị rất đau-khổ khi phải bỏ lại  ba`
        mẹ đơn-chiếc .Đã hy-sinh trọn cuộc đời cho chị Anh Saú biết chắc là chị
        Ba không bao-giờ có thể bỏ lại mẹ mà ra đi .Nên đêm đó ,anh đã bỏ thuốc
        ngủ vào nước uống cuả chị Ba và thằng Quốc  Rồi đưa họ lên ghe chở trái
        cây trá hình  bên bờ sông Thủ-Thiêm .Họ ra cửa Cần-Giờ ,lên ghe lớn và đi
                          Bốn mươi ba mùa xuôi ngược
   231   232   233   234   235   236   237   238   239   240   241