Page 228 - MUDO 77
P. 228
Mũ Đỏ 77 224
làm việc cho đến giờ ăn trưa .Dường như , những người sống lâu năm ở
Mỹ nầy , ăn ít mà làm nhiều ......Thoa nhìn hai hủ kim- chi mới làm ba
hôm trước, giờ đà thắm màu ớt đỏ tươi ,maù trắng cuả cải thảo , cùng màu
xanh tươi cuả hành lá ,nhìn thật bắt mắt .Chợt nghe thèm một chén cơm
trắng .Thoa mở nắp hủ ra găp miếng cải lên thử ,nàng tự nhủ “ Hay thiệt
,công thức của Xuân Hồng thật chính xác , mới có ba ngày mà kim chi
đã lên men chua .” Mọi khi thoa làm kim chi phải đợi năm ,sáu ngày , cải
mới chua và khi lên men thì nước lại nổi bọt , nhìn không bắt mắt chút nào
,vậy mà chỉ có tí bột nếp khuấy lên đễ nguội , trộn thêm vào mà hủ kim
chi lại có thể lên men nhanh và ngon như vầy .Vừa đậy nắp hủ lại Thoa
vừa nghỉ “ Mình phải đem cho chị Sáu một hủ ,vừa trả lễ hủ mắm thái chị
cho tuần rồi , lại vừa khoe tàì muối kim chi cuả mình luôn .”....Thoa vào
phòng thay quần aó cho tươm tất một chút ,.Nếu còn ở nước mình thì bộ
đồ bộ Thoa đang mặc cũng có thể , đi sang nhà hàng xóm mà không thấy
ngại –ngùng ,.Nhưng đối với xứ cờ Hoa nầy, thì nó là một bộ đồ ngủ , chỉ
mặc. trong phòng ngủ mà thôi .Khi bước ra phòng ngoài , thì phải khoát
vaò chiếc “ robe ” cái áo mà đối với người Việt , là aó khoát ngòaì khi
đi tắm . Đúng là rắc-rốí .Thôi thì cứ sống theo cách “ Phép vua , thua lệ
làng.” cho yên cuộc đời lưu-vong . Nhìn ra sân , nắng có phần rực-rỡ , mặt
trời có vẽ lên khá cao ,Thoa với lấy chiếc nón rộng vành , chụp lên đầu .
Tuổi càng lớn , da càng dễ ăn nắng ,Thoa không muốn da mình bị nám .
Khép nhẹ cánh cửa ,bước xuống bực thềm .Thoa chưa kịp nói gì Sơn đã
hỏi “Em đi đâu đó ?.” “Em sang nhà chị Sáu , một chút .” Nhìn hủ kim
chi trên tay vợ Sơn chợt hiễu ............Nhà anh chị Sáu , cách nhà Thoa năm
căn .Chỉ có năm căn nhà , mà cũng lộ bộ khá xa, vì ở đây , nhà nào cũng
có sân rất rông .Nhà xa thành phố không quá mắc , lại có đất rộng , không
khí lại trong lành hơn .Vợ chồng nàng ở đây hơn ba năm .Còn Anh chị
Sáu , mới đọn đến hơn nữa năm nay thôi .Cã khu phố chỉ có hai gia-đình
Viêt Nam .Nên họ đã thân nhau ngay .Chị sáu rất khéo ,chị nấu ăn rất ngon
.Món nào chị cho, Sơn đều khen tấm-tắc .Có một lần không hiễu vô-tình
hay cố ý Sơn hỏi Thoa “ Sao em không nhờ chị Saú , chỉ em thêm vài món
ngon ..? .”
Dầu biết mình nấu ăn hơi dỡ .Nhưng khi nghe chồng nói vậy Thoa đâm ra
tự aí, tức- bực hậm- hực trong lòng , giân Sơn luôn mấy ngày không thèm
xuống bếp .... .Cho anh ăn đồ hộp,mì gói cho đáng đời ......Riêng phần
anh Sáu , là thần tương của Sơn .Anh cũng là lính Mủ-đỏ lại là đàn anh
.Nên Sơn rất qúy anh .Thường thường cuối tuần ,Thoa hay làm vài món
nhậu đễ Sơn lai rai với anh Saú .Hai vợ chồng Sơn rất thích nghe anh Sáu
kễ chuyện đánh nhau với VC .Những chuyện vui , buồn thời chinh-chiến
, nghe hoài không biết chán .Vã lại anh Sáu đã dày dạng chiến trường
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược