Page 123 - MUDO 77
P. 123

Mũ Đỏ 77                           119
        31 trên cùng chiếc H34 bị lâm nạn của Bùi Tá Khánh, cũng bị bắt tù binh,
        nhưng đã can đãm trốn thoát được bằng cách buông người truột xuống
        sườn đồi ngang qua một khúc quẹo trong đêm.


        Vừa đi vừa bị bắt chạy theo tiếng la hét, chửi rũa của bọn lính áp giải, với
        2 tay trói ké sau lưng, mà trời lại sinh tội đổ mưa, Khánh rất khó khăn theo
        kịp đoàn người. Kẻ nào bị té ngã nếu không có sự giúp đở của bạn tù khác
        thì thật vất vả để tự đứng dậy. Sau một đêm bị thúc giục đi nhanh không
        nghỉ, tất cả toán tù binh được cho dừng chân vào sáng sớm hôm sau. Càng
        xa mặt trận bao nhiêu, niềm hy vọng được cứu thoát bởi toán Lôi Hổ hay
        trinh sát Dù càng nhỏ dần trong lòng Khánh và mọi người. Có đôi lúc anh
        cầu mong B52 thả bom ngay trên toán tù đang lầm lủi đi trong đêm vì anh
        nghĩ may ra anh có thể thoát được giữa những hổn loạn của bom nổ, lở
        có chết thì cũng chấp nhận dễ dàng hơn là phải sống tù đầy trong tay bọn
        CS khát máu này.

        Toán tù binh Đồi 31 của Khánh di chuyễn với nhau như vậy trong gần 2
        tuần liên tiếp, đa số là đi bộ, có vài ba chặng đường thì bị dồn cứng chở
        trên xe molotova. Nhìn ai cũng xơ xác, thiểu nảo, thiếu ăn thiếu ngủ, quần
        áo trận rách tươm. Khi đến thành phố Vinh, mọi người được lệnh dừng lại,
        và ở đó trong 4 ngày, qua đêm ở những hợp tác xả. Dân làng xung quang
        có chạy đến xem, nhưng không một ai có bất cứ một hành động ghét bỏ
        thù hận nào và bị toán lính gát đuổi đi. Từ Vinh, toán tù binh Đồi 31 có
        thêm những bạn tù mới từ các đơn vị chiến đấu khác như TQLC, BĐQ và
        Bộ Binh; tất cả lại bị lùa lên những toa xe lửa bịt bùng và chở thẳng ra Hà
        Nội, vào ngay trại tù đầu tiên ở Ngã Tư Sở.


        Nhà tù này là một biệt thự của Pháp ngày xưa. Nơi đây có trên một chục
        phòng, đã từng giam giữ tạm một số tù binh phi công Mỹ, với những tên
        tuổi còn ghi trên tường. Chúng chia cứ 6 người ở chung một phòng, không
        phân biệt quân binh chủng hay cấp bậc.Nơi này có trên một chục phòng
        như vậy.

        Trong khi toán tù binh trong đó có Th.úy Khánh đang trên đường bị dẫn độ
        ra Bắc, thì vào ngày 28 tháng 2, 1971, từ một vị trí chếch về hướng Đông
        và không quá xa Đồi 31, lần lượt toàn bộ TĐ3ND được trực thăng vận về
        lại Khe Sanh. Tổn thất nặng của tiểu đoàn chỉ gom phần lớn ở ĐĐ 33 của
        Đồng và 32 của Đ.úy Thiếp, ngoài ra các ĐĐ 30, 31 và 34 hầu như còn
        nguyên vẹn. Trong suốt thời gian nằm dưỡng quân tại chổ, TĐ3ND tái bổ
        sung và trang bị lại đơn vị. Dù được bổ sung, Trung đội 2 của Đồng tạm
        thời chỉ có 16 người, kể cả người chỉ huy, bằng một nữa của cấp số bình
                           Bốn mươi ba mùa xuôi ngược
   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128