Page 128 - MUDO 77
P. 128

Mũ Đỏ 77                       124

        trong đó có cả đàn anh Trung cộng của Hà Nội.
        Cuối cùng, Quân “rắn” kết thúc buổi họp và nói tiếp :
        - Thôi, các anh cố gắng học tập lao động tốt để sớm trở về với gia đình.
        Và để đánh dấu cho một mùa xuân hoà bình trên đất nước, trại được trên
        cho phép tổ chức một cái Tết thật to, có bánh kẹo, có thịt lợn, thịt trâu và
        có cả văn nghệ nữa”.  (6)
        Niềm vui rộ lên, cả trại nhốn nháo vui mừng với bao nhiêu hy vọng sẽ
        được trao trả về Miền Nam sau hiệp định Paris. Các bạn tù được cho phép
        tự tổ chức văn nghệ mừng Xuân năm 1973.
        “Một nhóm anh em có máu văn nghệ, thích ca hát được thành lập gồm
        có anh Trụ, anh Bửu, anh Hạnh, Siêm, Dự và tôi. Chúng tôi bàn bạc với
        nhau để chọn bài hát. Đã gọi là hoà giải thì phải có cả nhạc bản của cả
        hai miền Nam, Bắc chứ. Bàn đi tínhlại cuối cùng chúng tôi lựa các bài
        như sau : Ly rượu mừng, Nối vòng tay lớn, Đôi bạn (nhạc của Phạm Duy
        phổ thơ Hoàng trung Thông là nhà thơ tiền chiến hiện còn sống ở Hà Nội),
        Chuyện hàng cây (của một nhạc sĩ lô-can trong trại, chuẩn uý Trần thanh
        Hùng phổ thơ của một thi sĩ không có tiếng ở ngoài bắc), bản Romance
        de l’Amour sẽ do anh Trụ độc tấu tây ban cầm và một đoạn sớ Táo Quân
        sẽ do anh Khoan diễn tấu. Vì tất cả đều bị kiểm duyệt trước nên chúng tôi
        phải dò từng chữ, nhất là những bản nhạc xuất bản ở Miền Nam, nếu cần
        thì đổi lời chút ít để tránh đụng chạm.

        Sáng mùng một Tết, chúng tôi ngồi túm trong lán trại,ăn kẹo uống trà, hút
        thuốc lào. Năm nay Tết lớn nên anh em mỗi người được phát thêm một
        điếu thuốc thơm Tam Đảo ngoài 3 điếu thuốc đen Trường Sơn thường lệ.
        Lác đác một vài quản giáo ghé vào các lán thăm xã giao chúc Tết. Ngoài
        sân trại cũng có vài nhóm anh em tù đứng tán chuyện, thấp thoáng bóng
        áo xanh bộ đội chen với màu áo trắng xọc đỏ của tù nhân.
        Sau bữa cơm chiều, lúc 7 giờ tối, mọi người tập trung vào hội trường xem
        văn nghệ. Chúng tôi trình diễn không micrô, nhạc cụ thì mượn được của
        cảnh vệ một đàn guitar thêm vào với cây guitar tự tạo bởi Dự và anh Trụ.
        Vậy là xôm tụ rồi.
        Để mở đầu, anh Bửu trưởng ban văn nghệ có vài lời cám ơn trại đã cho
        phép trình diễn văn nghệ và cuối cùng xin trại nhớ thi hành hiệp định một
        cách đúng đắn để anh em chúng tôi sớm được trao trả về Miền Nam.


        Sau đó toàn ban văn nghệ chúc Tết mọi người bằng bản nhạc quen thuộc
        Ly rượu mừng. Màn thứ hai do Siêm, một chuẩn uý sư đoàn 1 với giọng ca
        khá giống Chế Linh trong bài Trường sơn đông, Trường sơn tây. Bản nhạc
        chấm dứt, anh em vỗ tay tán thưởng nhất là bộ đội, quản giáo. Sang đến
        bài Nối vòng tay lớn do Dự, thiếu uý viễn thám TQLC tay đàn miệng hát,
                          Bốn mươi ba mùa xuôi ngược
   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132   133