Page 127 - MUDO 77
P. 127

Mũ Đỏ 77                           123
        cuộc ném bom đã leo thang ra ngoài vùng giới hạn vĩ tuyến 20 đến tận gần
        biên giới với Trung Cộng. Trận cường tập 12 ngày đêm ở thủ đô Hà Nội là
        cú đấm knock out cuối cùng của Mỹ.
        Quả nhiên, một tuần sau, quên hết những lời chỉ trích gay gắt trước đó,
        chiếc loa cho biết Hà Nội tưng bừng trải thảm đỏ tiếp đón trọng thể Ngoại
        Trưởng Kissinger đến thăm Việt Nam. Khoảng đấu tháng 2, 1973, sau 3
        ngày viếng thăm, Hà Nội lại “lưu luyến” tiễn chân Kissinger và không
        quên tặng không cho ông tiến sĩ 3 tù binh phi công Mỹ đang bệnh nặng
        cần chữa trị.

        Ít lâu sau trước Tết Quý Sửu, ngày 27 tháng 1 năm 1973 hiệp định Paris
        được ký kết giữa 4 bên và sau đó được 12 cường quốc bảo đảm thi hành
        đúng đắn nhằm đem lại hòa bình cho Việt nam.

         Hơn một tuần sau, như thường lệ vào sáng sớm ngày thứ hai chúng tôi
        chuẩn bị lãnh cuốc xẻng, dao rựa đi cuốc đất, đốn cây thì bỗng được lệnh
        miễn lao động, mặc quần áo dài lên hội trường tập họp. Linh tính báo cho
        chúng tôi biết có điều quan trọng xảy đến.
        Quả như vậy, sau lời mở đầu của trại trưởng trung tá Quân “rắn”, tên
        thượng tá chính trị viên Thường “vẹt” (vì đặc tính nói lập đi lập lại không
        biết ngượng miệng) của trại tùđọc và giải thích từng điều một trong bản
        hiệp định. Đại khái điều 1 các bên tôn trọng lãnh thổ của nhau, điều 2 tôn
        trọng chủ quyền, điều 3 ngưng bắn kể từ ngày ký hiệp định, điều 4 các bên
        cam kết trao trả hết các nhiên viên quân sự và dân sự bị bắt trong chiến
        tranh chậm nhất là 2 tháng sau ngày hiệp định có hiệu lực.

        Chúng tôi liếc nhìn nhau vui sướng. Đúng là niềm hy vọng của chúng tôi
        đã thành hiện thực. Và theo quy định của bản hiệp định, chỉ còn tối đa
        2 tháng nữa là chúng tôi được trao trả về cho chính phủ Việt Nam Cộng
        Hoà.
        Đến đây Thường “vẹt” nhấn mạnh :
        - Tuy nhiên, việc thả các anh về chủ yếu vẫn là do các anh có lao động tốt,
        học tập tốt hay không thì chính phủ ta mới căn cứ vào đãy mà khoan hồng
        cho các anh thôi.
        Thường “vẹt” tiếp tục thao thao những điều khoản khác, nhưng chúng
        tôi không còn thiết tha nghe nữa. Là người có học, ai cũng biết rằng khi
        đã ký kết một hiệp định thì phải thi hành đúng đắn những gì hiệp định đã
        quy định chứ không thể vin vào những chính sách bình thường của quốc
        gia mình được. Giải thích như vậy chứng tỏ Hà Nội coi như không có hiệp
        định nào trên đời này cả. Chúng tôi cảm thấy ngao ngán, nhưng vẫn còn
        một phần nào hy vọng vì bản hiệp định đã được các cường quốc bảo đảm
                           Bốn mươi ba mùa xuôi ngược
   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132