Page 132 - MUDO 77
P. 132
Mũ Đỏ 77 128
nắm chặc tay nhau, mắt nhìn nhau, miệng cười lớn, mừng rở như tìm thấy
lại một người thân quý nhất trong đời bị thất lạc từ nhiều năm qua. Giữa
tiếng chúc mừng, vổ tayhoan hỷ của bàn tiệc.
Sau đó, từng người một, thay phiên nhau cụng ly chúc mừng sự trùng
phùng quá đặc biệt và kỳ thú này. Sự ngẫu nhiên hi hữu như do trời định.
Thật vậy, một người là sĩ quan Nhảy Dù cấp trung đội chiến đấu sống còn
tại Đồi 31, người kia là sĩ quan phi hành trực thăng H 34 đáp khẩn trên Đồi
31 rồi bị kẹt tại đó. Cả hai đều là nhân chứng trong những ngày cuối của
Đồi 31, để sau đó một người trở thành tù binh bị dẫn độ ra tận Miền Bắc,
người kia chiến đấu đến giây phút cuối vàsống sót rút khỏi Đồi với chỉ 6
người còn lại của trung đội mình. Về sau, một người tiếp tục chiến đấu cho
Miền Nam đến tận ngày mất nước, người kia không được trao trả theo cam
kết Hiệp Định Paris. Cả hai đều chưa từng gặp nhau, chưa hề biết hoặc
nghe tên nhau khi còn tại Đồi 31 hay ngay cả sau này khi là tù binh hay tù
cải tạo trong suốt cả 46 năm. Hôm nay cả hai bất ngờ gặp nhau. Trong một
buổi tiệc không tên. Ngay tại Denver dù cả hai từng sinh sống tại thành
phố này hơn cả mươi năm qua.Quả là diệu kỳ. Còn gì vui sướng cho bằng!
Còn gì nhiệm mầu hơn nữa!
Như mọi người có mặt trong đêm, cá nhân tôi thật xúc động, nhất là sau
Anh Phạm Đồng và anh Bùi Tá Khánh bên nhau, 46 năm sau khi
cùng có mặt trên Đồi 31 (hình chụp tháng 8, 2017 tại Denver)
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược