Page 104 - MUDO 77
P. 104
Mũ Đỏ 77 100
đớn chúng ta không phải chỉ là cuộc chiến của người Mỹ và phía bên kia.
Lửa cháy để lộ nguyên một đỉnh đồi với hầm hào chi chit của cấp đại đội
cọng. Thế mà trước đó, khi hai chiếc HU 1 A bay lòng vòng trên đầu, họ
vẫn ém kỹ hỏa lực mạnh mẽ này không khai hỏa, mãi cho đến khi chống
đỡ dưới áp lực công kích của chúng tôi, mới lên tiếng.Dưới hỏa lực pháo
kích ngày càng dữ dội, Đại đội nhanh chóng chuyển tất cả thương binh tử
sĩ về phía sau cùng với súng ống của địch, không đủ thời gian thu nhặt,
nên ngoài những vũ khí cộng đồng bắt buộc phải chuyển về như cối 12ly8
và 82 ly không giật mà địch còn để lại nguyên vẹn, các vũ khí cá nhân AK,
B40, phải tháo gỡ tùng bộ phận, nòng súng liệng một nơi, cơ bẫmquẳng
một ngã,
Trong số địch tử thương, có hai người là cấp chỉ huy, trong căn
hầm bị Trung sĩ Yến, Tiểu đội trưởng Tiểu đội hỏa lực số hai bắn sập bằng
M72, có cả máy truyền tin Trung cộng, hai xác chết đeo hai cây K59 còn
mới.
Và thật đau đớn, ngay khi nhận được lệnh di chuyển khỏi vị trí, chúng tôi
vĩnh viễn mất người chỉ huy thân thiết, tài giỏi. Thượng sĩ nhất Xá băng
ngược đội hình, chạy lên tìm tôi:
-Trung úy! Đại úy chết rồi!- Sao? Sao?
Tai tôi lùng bùng, không tin điều mình đang nghe.
Tôi theo ông Xá chạy quành về Bộ chỉ huy Đại đội, trên vết nổ còn bốc
khói của một trái 82, Đại úy Lê Thành Bôn, Đại đội trưởng Đại đội 33 Tiểu
đoàn 3 ND đã anh dũng hi sinh, hai tay ông còn nắm chặt ống liên hợp
trên hai chiếc máy truyền tin vỡ nát, bên cạnh hai người lính truyền tin
hy sinh cùng lúc. Tôi biết, trong những mệnh lệnh mà ông truyền đạt trên
máy, yếu tố hạn chế thiệt hại cho thuộc cấp là ưu tư hàng đầu của người
sĩ quan nhân hậu, đằm thắm và tài ba nhất tiểu đoàn.Nếu không có ông,
mấy ai đã nghĩ ra trận hỏa công thần sầu đem chiến thắng về cho đơn vị
với thiệt hại tối thiểu”.(1)
* *
Trong buổi chiều cùng ngày, ĐĐ 33, bấy giờ do Tr. úy Đồng tạm
thời chi3 huy, được lệnh cấp tốc rút về lại Đồi 31. Lý do: dành khoảng
trống mục tiêu cho 1 pass B52 thả trước nữa đêm vào khu vừa giao tranh.
Cuộc rút quân hoàn thành tốt đẹp qua những nghi binh phù phép biến
ảo bởi sương mù đang dần xuống, dù địch bám sát trận địa và liên tục
pháo vào những vị trí vừa bị mất, nghĩ rằng quân ND vẫn còn cố thủ tại
đó.Trong cùng thời gian, pháo đội B3 ND vẫn tiếp tục phản pháo
và bắn cận phòng cho ĐĐ 33.
Sau khi toán tiền thám do Th. Sĩ Đàng về lại Đồi 31 bằng một con đường
khác và ngắn hơn đường đã xữ dụng trong ngày, đã lục soát kỹ và không
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược