Page 109 - MUDO 77
P. 109

Mũ Đỏ 77                           105
        với những đốm bụi đất tung lên từng cơn vì đạn pháo kích quấy phá của
        cộng quân Bắc Việt.

        Không nao núng, anh Bửu vẫn điềm tĩnh tiếp tục đáp xuống. Khi phi cơ
        còn cách mặt đất độ 15 thước thì trúng một tràng đạn phòng không, phi
        cơ phát hoả, bùng lên một đám khói bao trùm cả phi cơ, MêVô Em la khẩn
        cấp trong máy - Đáp xuống, đáp xuống anh Bửu ơi, máy bay cháy. Cùng
        lúc anh Bửu cũng cao tiếng báo động cho chiếc wing đang bay cũng gần
        đó -Yên ơi, tao bị trúng đạn rồi, đừng xuống nữa - trong khi vẫn bình tĩnh
        đáp xuống. May mắn là đạn trúng vào bình xăng phụ đã hết xăng, chỉ còn
        ít hơi đốt, nên phi cơ không bắt cháy như phi cơ đại uý An ở Bù Ðốp hôm
        nào. Vừa chạm đất, theo phản xạ tôi cùng anh Bửu nhanh tay tắt gió, xăng,
        điện rồi nhảy ra khỏi phi cơ. Mọi người chạy ngược lên đồi về phía hàng
        rào phòng thủ thứ nhấtcủa Đại Đội công vụ Dù cách khoảng 100 thước.
        Tôi còn tiếc chiếc xách tay quần áo nên phóng vào trong phi cơ để lấy. Một
        cảnh thương tâm hiện ra trước mắt, một binh sĩ Dù bị trúng đạn ngay giữa
        trán, nằm ngửa chết ngay trên ghế. Trên sàn tàu, đống máy “sensor” vẫn
        còn nguyên vẹn. Tôi chỉ kịp vớ lấy cái xách tay rồi phóng chạy lên đồi theo
        những tiếng kêu gọi của binh sĩ Dù - trên đây nè thiếu uý, tụi tôi bắn yểm
        trợ cho - Tôi lom khom chạy trong khi tiếng đạn nổ lóc chóc trên đầu. Lên
        đến nơi tôi thở như bò rống. Không quân mà hành quân dưới đất thì phải
        biết là mệt đến đâu. Tôi nhớ mãi hôm đó là ngày 22 tháng 2 năm 1971.

        Vừa ngồi nghỉ mệt, tôi vừa nhìn xuống bãi tải thương nơi chiếc phi cơ
        đang đậu hiền lành, thì cũng vừa lúc địch điều chỉnh tác xạ, một quả đạn
        đạn súng cối rơi trúng ngay tàu nổ tung, bốc cháy khói đen mù mịt cả một
        góc trời. Tôi nhìn con tàu xụm xuống, lòng quặn lên. Con tàu thân thương
        đó đã gần gụi với mình lâu nay, giờ thành một đống sắt vụn.

        Một lát sau, theo chỉ dẫn của anh em binh sĩ Dù, chúng tôi men theo giao
        thông hào lần về đến bộ chỉ huy Lữ Ðoàn 3 Dù. Gặp lại phi hành đoàn
        anh Giang, On, Sơn anh em chúng tôi mừng rỡ thăm hỏi rối rít. Chúng tôi
        được giới thiệu với các sĩ quan trong ban tham mưu Lữ Ðoàn 3. Ðầu tiên
        là Đại tá Thọ lữ đoàn trưởng Lữ Ðoàn 3, Th.tá Ðức trưởng ban 3, Đ.úy
        Trụ phụ tá ban 3, Đ.úy Nghĩa sĩ quan liên lạc KQ, Tr. úy Chính sĩ quan
        Không trợ Dù, Th.úy Long phụ tá ban 2. Về phía pháo binh thì có Tr.tá
        Châu Tiểu Đoàn Trưởng TĐ3PB Dù và Đ.úyĐào Văn Thương trưởng Ban
        3 TĐ3PB Dù. Ðại tá Thọ mừng anh em “mới đến” mỗi người một điếu
        Havatampa và một shot Hennessy để lấy lại tinh thần. Tôi ngạc nhiên vô
        cùng, đi đánh giặc, nằm ở tuyến đầu ác liệt vậy mà mấy “ông” Nhảy Dù
        vẫn thản nhiên hút sì-gà Cuba và uống cognac như máy! Quả các xếp ăn
                           Bốn mươi ba mùa xuôi ngược
   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114