Page 112 - MUDO 77
P. 112
Mũ Đỏ 77 108
Trước mặt Đồi 31 có một hẻm núi, từ trên đồi nhìn xuống chỉ nhận biết
con người nhờ sự di động, nếu anh ta đứng yên thì không thể nhìn thấy,
hẻm núi có một khoảng trống giữa hai lùm cây rậm rạp, thế là địch chơi
trò cân não. Không kể ban đêm là lúc chúng tôi không thể quan sát, còn
ban ngày có mặt trời lên là có người băng qua khoảng trống đó, mặc kệ
không biết bao nhiêu bom đạn được điều chỉnh chính xác xuống mục tiêu,
dứt tiếng súng là có người băng qua, dòng ngưới cứ tưởng như bất tận, rồi
đêm đêm, từng vệt đèn và tiếng động ầm ỳ của chiến xa dội lên căn cứ, dội
lên mỗi người lính nỗi lo âu thật sự về khả năng chống chiến xa của đơn
vị, khi mà những trái M72 chưa một lần chứng minh hiệu quả trước vỏ
thép xe tăng, và khi mà cả căn cứ đã trần trụi, ngon lành như một đùi thịt
nướng sau các trận pháo kích liên tục của đối phương. Chúng tôi không có
lấy một chướng ngại vật, không có lấy một hàng rào kẽm gai, hay một trái
mìn chống chiến xa để an lòng phần nào lực lượng phòng thủ.
Và chúng tôi cũng chẳng phải chờ đợi lâu hơn nữa. Mấy ngày sau, cuộc
tấn công thật sự đã bùng lên trước khi ngày chưa đứng bóng.” (3)
N + 15. Phi Đoàn 219 đã được báo cáo đầy đủ về chiếc H34 thứ hai của Tr.
úy Bửu cùng chung số phận với chiếc H34 đầu tiên của Tr. úy Giang rớt
trên Đồi 31 với 2 phi hành đoàn nằm ụ tại nơi này.
“Buổi chiều cùng ngày, vùng rừng núi trời tối thật nhanh, chúng tôi dùng
tạm bữa cơm dã chiến với ban tham mưu Lữ Ðoàn rồi chia nhau ngủ ké
với anh em Dù. Tôi được ngủ chung một hầm với anh Nguyễn Quốc Trụ,
một sĩ quan trẻ xuất thân khóa 20 trường Võ Bị Ðà Lạt. Anh cũng là anh
ruột của Tr. uý Nguyễn hải Hoàn, một hoa tiêu chánh trong phi đoàn tôi.
Tin tức chiến sự mỗi ngày một căng thẳng hơn vì đối với cộng sản Bắc
Việt, sự hiện diện của căn cứ 31 trên hệ thống đường mòn HCM như một
lưỡi dao đâm thẳng vào yết hầu của chúng. Vì thế cộng quân đưa thêm
quân vào tạo áp lực nặng nề lên căn cứ 31 với ý định đánh bật căn cứ này
ra khỏi sinh lộ của chúng.
Hai hôm sau, vẫn không có chuyến bay tiếp tế nào vào được vì địch quân
luôn di động dàn phòng không của chúng khiến KQVN và HK không phát
huy được ưu thế của mình. Mỗi sáng, chỉ có 2 phi tuần F4 đến ném bom
vài khu vực khả nghi chung quanh đồi 31 và thỉnh thoảng mới có một đợt
B52 rải thảm ì ầm xa xa vọng đến rồi mọi sự lại chìm vào rừng núi trùng
điệp. Ngược lại, quân Bắc Việt tập trung bao vây, tăng cường pháo kích
suốt ngày nhằm quấy rối và làm tiêu hao lực lượng Dù”(4)
N + 18.
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược