Page 237 - DacSanMuDo73
P. 237
Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân 235
đoàn đi thăm thương bệnh binh .Đễ còn cho xe đến đón .Trước khi ra về
,tôi lên chào bà Tỉnh .Cám ơn tất cã các anh lính trong dinh . Đã phụ gíup
chúng tôi gói quà .Riêng anh , tôi không nói lời nào .Chỉ cuối nhẹ đầu
chaò mà thôi . Anh cũng gật nhẹ đầu chaò lại . Hôm nay anh ăn mặc khá
chỉnh tề ,bộ đồ bô.-binh ủi hồ thẳng nếp .Đôi mắt kiếng cận , taọ cho anh
nét thư sinh dễ mến ,hơn là nhà binh Tôi nhìn vội bảng tên anh và xoay
lưng đi .Anh nói vói theo “ Hẹn gặp laị chuẩn-úy .” không trả lời tôi bước
vội lên xe ........Từ sau hôm đó ! Anh thường lân-la sang phòng làm việc
cuả tôi .Đa số lý do là bà Tỉnh gởi giấy tờ ,đôi khi là văn phòng phẩm .....
Tôi thừa biết đó là những cái cớ Do anh tạo ra mà thôi .Trong thời gian
tìm hiễu nhau .Anh đã có lần tâm sự. Lâu nay , anh luôn muốn trở thành
một SQ cuả binh chủng Nhảy dù .Khi toán tuyển mộ cuả sư-đoàn dù đến
trường BBThủ-Đức anh đã xung phong .Nhưng vì cặp kiếng cận .Anh đã
bị loại ngay từ vòng đầu .Lý do anh về Tiểu-khu là nhờ đậu cao trong kỳ
thi cuối khoá .Nên anh đã chọn Tiểu-khu Phước-Tuy (Chỉ cách Saì-gon
75 cây số mà thôị) Cho má anh được yên lòng . May mắn cho anh, khi làm
việc ở Tiểu khu Tỉnh –trưởng lại là gốc từ Biệt - kích dù .Nên ông cũng
chẳng thắc mắc , khi thỉnh- thoảng nhìn thấy đệ tử cuả mình mặc quần áo
hoa dù ( Vì chính ông cũng thường mặc bộ aó rằn-ri ấy .).......Sau một năm
dài theo đuổi .Anh đã chứng minh được sự kiên-nhẫn .....Cuối cùng , anh
đã chiến thắng .Một đám cưới nhà binh diễn ra vaò ngày Giáng-sinh .Từ
đó đối với bạn-be tôi có thêm một cái tên mới “ chị Phi .” ....Những tưởng
hanh -phúc sẽ đọng lại mãi nơi đây .Cho đôi vợ chồng nhà binh ,được làm
việc theo giờ công chức ...Nhưng ! Chữ nhưng bao giờ cũng cay nghiệt ,
chưa được nữa năm .Khi tôi vưà có mang đứa con đầu lòng . Tỉnh trưởng
thay đổi .Vị tỉnh trưởng mới đổi về. Vì chút tị-hiềm cá-nhân .Đã “ trao-
tặng.” anh lệnh thuyên-chuyển về Xuyên-Mộc .Một trong năm Quận cuả
Tiểu-khu Phứơc-Tuy .Xuyên-Mộc là quận xa nhất .Phải gọi là quân xôi
đậu .Dân chúng nơi đó không biết ai là quốc- gia , ai là VC .Tôi sợ đến
gần bật khóc .Nhưng may mắn lại đến với anh .Vaò lúc đó ,khoá Tổng
quản trị đang mở .Đơn-vị trửơng mới cuả anh đã đồng ý cho anh đi học .....
Bấy giờ là muà he đỏ lửa .Tuy Tiểu-khu Phước Tuy không bị ảnh hưởng
gì mấy .Nhưng tôi thì lại bận đến điên đầu .Đồng bào miền Trung chạy vaò
lánh nạn . Phòng Xã-hội và khối CTCT phải lo nơi ăn, chốn ở cho hơn ba
ngàn gia-đình đồng bào tị nạn .Tỉnh-trưởng cấp cho Chúng tôi một khu
đất bằng-phẳng , ỏ Suối Nghệ .Nơi đây đất đỏ . Nhưng lại rất màu mở
.Khối CTCT lo dựng nhà .Phòng Xã-hội lo thức ăn và tiền trợ cấp .Trong
suốt thời gian đón rước ,lo nơi chốn cho họ .Tôi xoay như cái chong chóng
. Không còn giờ để lo nghỉ về hoàn cảnh , tương lai cuả hai chúng tôi ....
Đồng bào tị-nạn giờ đã yên nơi , yên chô .Những luống rau xanh,những
dòng khoai,rẫy đậu đã tươi màu . Bây giờ tôi bắt đầu thấy nặng nề bộ aó

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   232   233   234   235   236   237   238   239   240   241   242