Page 235 - DacSanMuDo73
P. 235
Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân 233
hồi-hộp vô-cùng . Bước vào công tiểu-khu Phước-Tuy . Căn nhà lâu to ,
hai từng kiến trúc theo những công sở cuả Pháp ..Có lẽ căn nhà nầy cũng
do chánh quyền Pháp đễ lại .Trong thời gian trăm năm cai-trị VN . Tôi
hỏi người lính gát công, phòng làm việc cuả Khối CTCT .Anh đứng thẳng
người , chào tay, và cười một cách hóm-hỉnh ,mắt thì nhìn tôi soi-mói .Vừa
ngượng vừa bực . Tôi miễn cưởng chào trả .Hạ tay xuống ,dáng đứng vẫn
thẳng,hai chân vẫn còn chụm vào nhau anh ta nói to “Dạ chuẩn-uý ,trên
lầu hai .” Tôi cám ơn anh và đi thẳng về phía trước, lên lầu .Tôi không
dám nhìn phải,nhìn trái vì sợ chạm phải những cặp mắt tò-mò như anh lính
gát công khi nảy ...........Mọi thủ-tục trình diên đã xong .Tôi thở phào nhẹ
nhỏm .Thiếu - tá trưở:ng khối CTCT đã cho tôi một tuần lề phép. Đề lo nơi
ăn,chốn ở .......Tuần sau mới bắt tay vaò việc .
Nhận nhiệm sở vào đầu tháng mười hai .Cái tháng bận rộn nhất trong
năm ,vì phải lo thật nhiều công –tác xã-hội . Như thăm viếng , ủy-lạo
các viên. mồ-côi , viện dưỡng laõ trong tỉnh . Quan trọng nhất là thăm
viếng thương bệnh-binh .Uy-lạo và khích-lệ các chiến sĩ tiền đồn ....Ngày
nào tôi cũng bân tíu- tít .Hôm nay ,theo chỉ-thị cuả Thiếu-Tá trưởng khối
CTCT .Tôi phải liên-lạc với bà Tỉnh ( danh từ gọi tắc cuả phu- nhân tỉnh
trưởng ) .Tôi cần gặp bà , đễ phối hợp , lo quà chuẩn bị thăm viếng thương
binh .Đang điều trị , ở Quân-y viên Nguyễn văn Nhứt Vũng –Tàu (do tiểu
khu Phước Tuy bảo trợ) Đó là một Quân-y viện khá lớn,và đầy đủ y-cụ tối
tân,và nhiều y-sĩ, .Đa số binh –sĩ cuả Tiểu-khu Phước -Tuy .Đều được điều
trị tại đó . Lần đầu vào Dinh tỉnh trưởng ,.Tôi cãm thấy hồi-hộp .Với một
cô-bé mới ra-trường .Vừa tròn hai mươi mốt tuổi ta .Giử chức-vụ cuả một
trưởng phòng .Tôi phải tự gồng mình , đễ tạo cái oai-phong bên ngoaì .Che
giấu phần naò , cái trẻ con hãy còn đọng trong tôi ...Lên hết bốn bực tam
cấp to và dài . Bước vaò phòng khách của tư-dinh Tỉnh-trưởng .Đôi giầy
cao gót cuả tôi ,taọ nên tiếng lốc-cốc quá to .Kiến tôi ngượng ngập,chậm
bước . Căn phòng khách khang- trang . Không một bóng người .Giờ nầy
chắc- chắn tỉnh-trưởng đang ở nhiệm- sở ......Anh chàng vừa bước ra chaò
.Đã làm tôi khó chịu , ngay từ cái nhìn đầu tiên .Anh mặc chiếc ao thun
trắng ngắn tay chắn ngang là sợi dây nịt đen, bên dưới là chiếc quần maù
lá hoa rừng cuả lính dù .Y nghỉ đến ngay trong đầu tôi “chắc là lính kiểng
.” Vốn đã không cãm tình tôi hất hàm nói trỏng? “Anh vaò trình với bà
có trưởng phòng Xã-hội đến ...Anh nhỏ nhẹ “ Mời cô ngồi đợi một chút
tôi trình với bà ..” . Tôi hơi bất-mãn vì anh đã gọi tôi bằng “cô.” Vưà ngồi
xuống ghế tôi vừa nói vói theo “ Tôi đã gọi điên ,hẹn gặp bà năm phút
trước .” Tôi muốn nhấn mạnh với anh ta .Vì không muốn anh câu giờ , bởi
vẽ hống-hách hơi quá đáng cuả tôi .Anh quay lưng bước vội ra phiá nhà
sau ......Anh trở ra ngay ,vưà gày nút chiếc áo hoa dù ,vừa bước lên lầu ....
Chợt có tiếng vọng lớn từ sân sau “ Thiếu úy ơi ! cái nầy khiêng đễ ở đâu

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   230   231   232   233   234   235   236   237   238   239   240