Page 233 - DacSanMuDo73
P. 233
Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân 231

Đã hơn bốn mươi năm .Làm vợ
nét cuả chàng lính mủ-đỏ . Nếu nói
là chưa từng có nét buồn naò ,ghi
đậm nét , trên khuôn mặt .Thì đó
là một chuyện phi-lý nhất trên
buồn tôi ,không hiễu phu-nhân cuả tất
trần gian . Y nghỉ nầy cuả riêng
cã các chàng mủ đỏ khác nghỉ gì
?Tôi dám baỏ đãm là tất cã các
vợ nét buồn ,còn đọng lại trên mặt
các bà , các cô , đều do các phu
quân mủ-đỏ thương yêu , đã ưu-aí
thân tặng cho chúng ta mà thôi....!
Ngày Tết , cũng sắp đến .Ông
lính chủ-nhiệm tờ Đặc-san Mủ đỏ ,có
lẽ cũng đang nôn nóng,.chờ bài
gởi về . Đễ còn kịp lên khuôn, ra
baó Xuân ..Tôi nghỉ cây “ Thánh-
gíạ” nầy cũng hơi nặng cho ông
phải vác ....Đã là vợ lính mủ-đỏ .
Qua bốn thập niên thì làm sao tôi
không bị hai tỉnh-từ ‘cố-gắng “
in đậm trong trí nhớ ...Đã bao lần
cố-gắng nặng óc đễ viết bài cho
ĐSMD Trung -ương .Phải nói
thật lòng , tôi đã hết sức “cố-gắng
.” đễ viết . Bản thân tôi , đâu phải
là một văn-sĩ , .Đặt bút xuống là
tư-tưởng tuôn trào ,.Hư cấu một
câu chuyện , dễ như uống một ly
cà-phê ,hay một ly nước mía. Như
những nhà văn thực thụ Muốn
cống hiến cho ĐSMD một bài
,thì môi sáng . Trước khi đi làm ,
tôi phải dậy sớm hơn thường lệ ,
một giờ đồng hồ ,.Ngồi trước bàn
phím ,vừa suy- nghỉ vừa gỏ ...Tối
đến lại phải đi ngủ muộn ,vì phải
tiếp tục gỏ phím cho ra bài .Có
khi một tuần, nhưng cũng có khi

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238