Page 236 - DacSanMuDo73
P. 236
234 Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân
.” vừa bước lên cầu thang anh vừa nói vọng ra “ Đễ đó ,chờ tôi một lát..”
Tôi ngẫm trong bụng , thì ra anh ta đang phụ khiêng dọn gì đó .Nên không
mặc áo .Anh ta là thiếu-úy.!....
Hai ngày sau , tôi trở lại dinh Tỉnh-trưởng với hai cô phu-tá .Đầy nhóc
trong xe là những thùng quà , mà các thương gia đã đóng góp .Chúng tôi
mang quà sang tư-dinh .Góp chung với quà cuả bà Tỉnh .Cùng gói quà ở
đây,vì phòng làm việc cuả tôi không đủ chô .Các cô phụ tá cuả tôi,nhờ mặc
quần aó bộ-binh ,nên họ có thể ngồi xổm dứơi sàn nhà cùng ba anh lính
trong tư dinh .Họ cùng nhau gói quà .Riêng tôi bộ quân phục màu xanh da
trời cuả NQN .Với chiếc jupe cao ngang đầu gối .Đã làm tôi thật lúng túng
,may quá một anh , đã mang đến cho tôi một chiếc ghế thấp .Thật thoải mái
cho tôi ngồi , vưà tầm tay với .Đễ nhặt từng món quà cho vao baọ . Thật ra
những việc ấy , tôi không cần làm ,nhưng tôi vẫn phụ giúp họ cho nhanh
.Vừa gói đến gói thứ hai .Tôi chợt nhận được chiếc bao nylon đã mở sẳn
,được đưa từ phía sau lưng .Xoay đầu nhìn lại , đinh cám ơn người nào đó
đã giúp mình .Thì ra lại là anh chàng “ lính kiểng .”( Do tôi tự nghỉ mà thôi
) tôi đã gặp hai hôm trước. Nói thật ra ,anh cũng chẳng làm gì cho tôi phật
ý !.Có lẽ , vì tôi vừa mơí rời quân trừơng ,quân-phong , quân-ky còn dày
đặc trong đầu .Lại gặp ngay anh chàng lính Địa , mà lại măc đồ dù, làm
tôi bực mình mà thôi .Vốn đã không mấy thiện cãm với anh . Tôi cám ơn
một tiếng khô và lạnh, rồi vẫn thản-nhiên tiếp-tục gói qùa . Coi như không
có sự hiện diện cuả anh .....Những chiếc bao nylon , vẫn được mở rộng ,
đưa ngang tầm tay tôi .Đương nhiên , tôi phải bỏ vaò những món quà cần
thiết , và anh cột miệng bao lại ....Công việc cứ tiếp-tục, trong im lặng
.Dường như muốn phá vỡ bớt không khí hơi ngột ngạt .Từ khi có sự hiện
diện cuả anh ,TSI Châu phụ tá cuả tôi ,chợt hỏi “ Những phần quà gói
xong ,mình đễ đâu hả Chuẩn-úy .” Tôi trả lời thật nhanh , trong lòng thầm
cám ơn chị .Đã phá được cái không khí quá ngột ngạt nầy .”Các anh chị
chất hết vaò những thùng trống ,đễ ngày mai dễ khiêng vào bệnh-viện
.”.Họ chuyền quà cho nhau , người chất vaò thùng ngưòi sắp laị cho gọn
.Họ bắt đầu nói chuyên nho nhỏ với nhau Không khí có vẽ thân mật hơn
đôi chút .Riêng anh và tôi ,ngoaì những gói quà vẫn được gói chung .
Nhưng không một tiếng nói, dương như tôi nghe được cã tiếng thở cuả anh
.... .Những nụ cuời hóm –hỉnh và những ánh mắt triêu cợt ,cuả các anh
,chị,làm tôi hơi chột dạ .Tuy-nhiên ,tôi vẫn cố taọ cho mình,nét thản-nhiên
và lạnh lùng .Có lẽ tôi đang cố làm oai ....Hơn một giờ đồng hồ mọi việc
đã xong .Những thùng quà được chất vào một góc tường Sáng mai tôi sẽ
nhờ xe Doge cuả đai-đôi CTCT đến mang đi . Tôi đứng lên ,xoay nhẹ
người một tí ,cho chiếc lưng được mềm đôi chút .Dặn dò hai chị phụ tá cứ
trở v ề phòng làm việc .Tôi còn phải sang trường Trung học Châu văn Tiếp
.Đễ xác nhận lại , ngày mai có bao nhiêu nừ sinh .Cùng tháp tùng với phái

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   231   232   233   234   235   236   237   238   239   240   241