Page 241 - DacSanMuDo73
P. 241
Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân 239
.Người dân nơi đây chơn chất ,hiền-hoà . Mua vôị những thứ cần thiết
đễ nấu một bửa cơm cho anh .Tôi muốn thễ-hiện tấm lòng cuả người vợ
.Trước khi trở về với các con ,với cái gia-đình không có bóng gia-trưởng
...Lần đầu tiên tôi nấu cơm ,mà lò đặt dưới đất ẩm .Đựợc lót bằng những
vĩ sắt dùng đễ lót phi đạo .Vừa nấu cơm mà nước mắt tôi cứ tuôn dòng
.Tôi đau thắt trong lòng khi nghỉ đến Không biết tôi có còn được nấu cho
anh ăn ,lần nào nữa không !!!.....Trong bửa cơm đạm bạc .Trung-Tá Phát
đã nói với tôi “ Lâu lắm rồi , tôi mới có một bửa cơm gia-đình .”.Tôi
nghe nguồn cãm xúc dâng trào.....Chỉ bóng dáng cuả một người nôi trợ
.Đã mang được hình bóng gia-đình . Cho một tiền đồn xa-xôi , nơi vùng
hoả tuyến ..........
Tôi rời Đaị-Lộc , với món quà nhỏ trong vali .Môt đầu đạn AK mà
Bác-sĩ Tâm đã gắp ra từ sóng lưng anh .Ông vừa cười vừa nói “ Nó còn
may mắn lắm đó .Nếu viên đạn chịu khó chạy sâu thêm nửa cm thôi .Thì
chị phải đẩy xe lăn cho nó rồi ..” Tôi chợt nghe cơn lạnh chạy dài theo
sóng lưng mình ... Đời lính cuả các anh thật lạ .Vợ đó,con đó .Các anh
vẫn có thể gát bỏ một bên .Tôi biết rất rõ .Anh yêu tôi và các con vô-
cùng .Nhưng dường như trách-nhiệm và bổn-phận .Anh đã đặt hết vaò
hoài bảo đấu-tranh ,bảo vệ đất nước mà thôi ..Người đời hay thường nói
.Y-nghỉ cuả môi người đàn bà là một thế giới riêng Với tôi bây giờ .Y
nghỉ cuả môi người đàn ông trong cuộc chiến , lại là một vũ-trụ .Nó thật
mênh- mong ,bao-la ,khó hiễu ....Làm sao tôi có thể hiễu nổi anh !! Trong
khi tôi thừa biết ,lá buà COCC cuả anh , đủ linh-nghiêm , đễ anh có thể
làm việc ở hâụ cứ .Vây mà anh không bao giờ xaì đến lá buà ấy ! Thôi
thì tôi cứ tiếp tục làm Chức Nừ đễ chờ đợi .Hàng năm đôi ba ngày phép
đễ được gặp Ngưu Lang mà thôi ..Nét buồn càng ngày càng chồng chất .
Tuy-nhiên, tôi vẫn còn may- mắn hơn trăm vạn người vợ lính khác . Tôi
còn được ỏ gần ba,mẹ tôi và các chị , em tôi .Những ngừơi vợ lính đơn
chiếc , thật đáng thương Họ buôn bán vất-vã ,hay làm lao động với đồng
lương ít ỏi mà phai lo nuôi dạy con thơ một mình .Gánh nặng oằn cã đôi
vai ,nét buồn hằn trên khuôn mặt .Nếu không may chồng họ nằm xuống
.Nét buồn ấy sẽ cô-đong lại .Thành những dòng lệ đau-thương ,oằn-oại
! .Những người vợ lính ấy,trong đó có cã tôi . Vẫn mòn-mỏi đợi chờ một
ngày vinh quang ..... Nhưng ! Lại chữ nhưng cay đắng .Vinh-quang chưa
thấy . Cuộc chiến chợt tàn trong uất-nghẹn .Những trí thức ưu-tú cuả
quốc gia .Chợt trở thành tù nhân cuả bọn tham-tàn .Các nhà trí thức ấy
bị tập trung vào những nơi rừng thiêng,nước độc (nơi mà bọn VC gọi là
traị cải tạo ) . Trong suốt bao năm dài mòn mỏi , lo-sợ .Không chỉ riêng
tôi mà hơn ba trăm ngàn người vợ tù cải tạo .Phần lớn họ là những người
trí thức .Giờ phải đi mua gáng , bán bưng ,phải làm tất cã những việc gì
có thể làm (đôi khi cã những việc bẩn-thỉu ) Họ vẫn cắn răng chịu-đựng

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   236   237   238   239   240   241   242   243   244   245   246