Page 246 - DacSanMuDo73
P. 246
244 Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân
trong vaì ngày phép ngắn-ngủi dành cho gia-đình .Vừa Suy-nghỉ vừa đảo
mắt nhìn ra phi đạo, mong máy bay đáp xuống thật nhanh .
Đôi mắt tôi chợt chạm vao một giò lan tím .Nổi bật trên chiếc ba-lô bạc
maù, đeo sau lưng cuả một người lính dù . Bộ aó trận trên người anh ,cũng
phai maù như
chiếc ba-lô .Anh ta đang đứng hút thuốc ngoaì hành- lang .Tôi thích-thú
bước vôị ra đễ được ngắm giò lan ky hơn . Thấy tôi đến ,anh chàng lính
trẻ lịch-sự chào .Chỉ vaò giò Lan .Tôi hỏi “Ở đâu ! cậu có được giò lan
đẹp vậy ?.”Long (nhìn bảng tên trên túi aó ) trả lời “ Dạ đích thân,cây lan
nầy ,ở trên vùng hành quân cuả em .” Nghe Long nói giong Huế tôi nghĩ
cậu là nguơì địa phương nên hỏi . “ Em đi thăm người quen ỏ Saìgòn ?.”
Long lắc đầu “Không ,em về thăm gia-đình .” Tôi cười nhẹ nói đuà “Vậy
là cậu cùng quê với tôi rồi .” Không biết là tôi đang nói đuà Long vội cải
chính “ Dạ không ,quê em ở Huế ,nhưng cã nhà em đã về Saìgòn ở ,sau
Tết Mậu-Thân .” Câu nói được phát ra với nét mặt chợt xám hẳn đi,những
thớ thịt trên mặt cậu ta dường như co chặt lại , và đôi mắt dường như có
ánh lữa .Đôi mắt đầy sát khí ấy làm tôi hơi chột dạ Tôi chợt hiễu ngầm
có lẽ mình đang khơi dậy một đống tro tàn,một cái gì kinh khủng với cậu
ây..... .Đễ phá đi giây phút vừa chợt ảm-đạm Tôi hỏi Long “ Giò lan nầy
dành cho người đẹp phải không ?.” Đôi mắt cậu ấy chợt dịu xuống .Giọng
nói như có tiếng reo vui “ Không cây lan nầy em mang về tặng mẹ em .”,
Tôi chợt cãm động khi tiếng mẹ thoát ra từ đôi môi cuả Long một cách
ấm áp .Chỉ một thời gian ngắn ra phục-vụ nơi vùng hoả tuyến .Tôi đã gặp
nhiều thanh-niên trẻ ở tuổi Long .Vừa rời khỏi bàn tay săn-sóc cuả mẹ ,
đã phải lao ngay vào cuộc chiến .Thật xót-xa cho một đất nước đang bị
xâm lấn ....Đặt nhẹ tay lên vai Long nói. “ Thôi hai anh em mình ,đi uống
cà-phê ,còn phải chờ lâu lắm .” Long ngại-ngùng “ Dạ thôi Trung-úy .”
Nhìn vẽ lúng túng của câu Tôi cười ,kéo tay câụ đi về phiá quầy hàng
.Vừa ngồi xuống bàn tôi nói với Long “ Ăn,uống gì cứ gọi ,hôm nay anh
đãi cậu .” tôi lại chọc đuà “ Hôm nay tôi và cậu là Lính dù lên điễm .”
câu nói đuà cuả tôi làm Long cười thật sảng khoái .Đôi mắt đã dịu đi ánh
lữa căm thù ......... Qua câu chuyện trao đổi tôi được biết Long là con trai
út cuả một gia-đình công chức Hai chị lớn đã lập gia-đình và theo chồng
.Ba câụ làm việc ở toà hành chánh tỉnh Thừa-Thiên .Hàng ngày ,ông vẫn
đạp xe đi làm .Nhà Long ở trong thành nội Huế .Mẹ Long chỉ lo việc nội
trợ .Bà sống ky-cỏm ,tằn-tiện bằng đồng lương công chức của chồng .Sân
sau nhà ,nhờ có mảnh vườn nho nhỏ cuả ông bà nội Long đễ lại Dăm gốc
nhãn huê lợi hàng năm ,đã phụ thêm kinh tế cho gia-đình Long .Trừơng
Quốc-Học là nơi Long hàng ngày đến trao dồi kiến thức cho đến khi rời
Huế vào SaìGòn ......... Ly cà- phê đen chưa vơi được phân nữa . Tôi đã
nghe được hết câu chuyện thương tâm cuả một gia đình, đang ấm êm hạnh

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   241   242   243   244   245   246   247   248   249   250   251