Page 243 - DacSanMuDo73
P. 243
Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân 241
ngừơi trí thức trở thành những
tên Cộng-sản ngu dốt hay sao ?
Tôi đánh cá cã cuộc đời tôi .Nếu
chúng có nhốt các anh thêm môt
trăm năm nữa .Chúng cũng không
thể naò “ Cải taọ “ được tinh-thần
bất-khuất .Tình yêu quê hương ,
tự-do, công bằng , bác ái cuả tất
cã các anh .Và cã người dân miền
Nam VN nữa ......Ngàn đời, đối
với nhừng người tù “vô-tội .” ấy
hai chữ “ Caỉ tạo .” chỉ là con số
không khổng lồ mà thôi ...........
Bây giờ , chúng tôi đang
ở trên đất nước tự-do .Các con đã
thành đạt . Chàng Mủ đỏ cuả tôi
vẫn tiếp-tục ,những gì có thể làm
, trong tầm tay anh .Đễ gíup đỡ
phần naò,cho các huynh-đệ cuả
anh còn kẹt lại VN .Với những
thương tật, mà họ phải gánh chiụ
trong nghiã-vụ cuả người trai thời chinh-chiến .Những chiến-sĩ ấy họ đã
bị bỏ rơi trong suốt thời gian quá dài ...Trước khi những ngừoi tù “Cải-
tạo.” Có điều-kiện , rời khỏi ao tù Cộng sản tìm được tự-do .Mới có-thể
giúp đỡ được các anh,em cùng đơn-vị cuả họ ngày xưa .......... Lâu nay
,được sống gần nhau .Tôi mới thấy rõ nổi buồn cuả anh .Nổi buồn cuả
người lính phải rũ bỏ chiến-y .Nổi buồn cuả một người phải sống kiếp
lưu-vong .Và một nổi buồn thật to lớn, kem theo nổi uất-hận ,cuả một
người lính , phải bỏ súng “Đầu hàng .” Có lẽ suốt cã cuộc đời cuả các anh
nổi buồn đó không bao giờ vơi được .......Chàng buồn , thiếp có vui đâu
bao giờ .Câu kinh nhật tụng mà những người vợ lính như chúng tôi luôn
ôm kín trong lòng ..........Do đó những nét buồn cứ tiếp-tục chồng chất
mãi. Từng lớp,từng lớp ,trên khuôn mặt chúng tôi .Không một loại kem
dưởng da nào có thể làm mờ đi được .......
Cuộc sống vẫn tiếp-nối .Thời gian vẫn tôi nhanh .Tuổi già càng chồng
chất .Âm vang của một thời tuổi trẻ ,chợt quay về .Lãng đãng qua câu thơ
trong Chinh-phụ ngâm ..........
Tình chàng,ý thiếp ,ai sầu hơn ai ???

Springfeld VA 2015 .
Mỹ-Lệ

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   238   239   240   241   242   243   244   245   246   247   248