Page 168 - MuDo67
P. 168


mầy, mầy không nghe nữa mầy sẽ ở giá, ráng mà chịu nghe em”. Với tất
cả bạn cùng trường cùng lớp, lớn hay nhỏ tuổi hơn tui đều xưng tui hết,
có sao đâu, tui là tui chớ có ai vô đây. Chỉ có một mình anh Hai tui chê tui
thôi, chứ ngoài ảnh ra chẳng thấy ai xách mé gì tui cả.

Anh Hai của tui đi lính Biệt Cách Dù, coi bộ anh hảnh diện với binh
chủng của anh chọn. Mấy người bạn trang lứa của anh cũng vậy, hình như
mấy anh đó hẹn nhau cùng đăng một thứ lính nên họ thân nhau lắm. Má tui
nói sao tụi con chọn lính thứ dữ dằng mà đi, làm Má lo quá. Mỗi lần mấy
anh nào có dịp về phép là hay tụ tập tại nhà Ba Má tui, nghe mấy anh nói
toàn là chuyện đánh đấm với nhau, trận này trận kia, không giống như bọn
con gái chúng tôi lại hay nói về anh chàng nầy, anh chàng kia, chuyện tình
yêu, chuyện bồ bịch, chuyện thích có người yêu ở binh chủng nào, lính nào
mũ màu gì. Anh Thương hay lập đi lập lại câu dặn dò ngăn cản tui, sợ tui
để ý mấy anh bạn của ảnh: “Mầy đừng để tụi nó... dê mày nghe, lính tráng
sống nay chết mai, mầy lo đi học đi, đừng bày đặt yêu đương sớm sẽ khổ”.
Tui nghĩ thầm, mới bữa hổm nghe ảnh nói với mình coi chừng bị ở giá, bây
giờ lại biểu đừng để ai dê mình!

Trời Sàigòn mùa này hay mưa nhưng không mấy ai phàn nàn vì mưa làm
dịu đi cơn nóng hực của thời tiếc lúc này, mưa đó rồi tạnh đó, chiều tối
đến sẽ làm mọi người dễ chịu hơn. Chiều hôm nay tui vừa dắt chiếc xe
đạp ra khỏi nhà thì cơn mưa đổ xuống như trút, thôi thì phải chờ cho tạnh
mưa mới đi được chớ không ướt hết áo đẹp của tôi. Ba năm nay rồi, từ
ngày làm bạn với Phượng năm nào tui cũng có đi dự tiệc mừng sinh nhật
của Phượng tổ chức tại sân sau rộng rãi nhà của ba má Phượng. Phượng là
cô gái xinh đẹp lại may mắn sinh ra trong một gia đình khá giả. Tiệc sinh
nhật có ban nhạc do mấy anh chị của Phượng và bạn đến giúp vui, ca hát,
ăn uống năm nào cũng vui lắm, tui thích và tui có hát một hoặc hai bài.
Hát chắc cũng nghe tàm tạm được thôi, vui mà. Từ xa đã thoáng thấy màu
sắc hồng đỏ của hai cái nơ to cùng với vài cánh hoa hồng nhạt gắn hai bên
cột trước cổng nhà Phượng. Nhà giàu có khác, nhìn vào là biết nhà này
đang có liên hoan tiệc tùng gì đây. Thấy có vài đứa bạn vừa rẽ vô cổng nhà
Phượng, tụi nó chắc cũng bị trận mưa vừa rồi nên đến trễ như tui vậy.


Lòng thấy nôn nao vui lạ, vừa lúc chỉ vài bước nữa thôi là tới cổng vô nhà
Phượng bổng dưng bên tai tôi nghe vừa như tiếng người nói trong máy,
vừa như tiếng xe bánh xe hơi chạy nhanh tông vào chiếc xe đạp của tui, tui
té lăn nhào vào bên đường, chiếc xe đạp của tui bị quăng cách đó không
xa. Tui cảm thấy đau nhẹ ở bên cánh tay trái thôi, không sao. Phản ứng tự
nhiên, tui lồm cồm gượng đứng lên liền, sợ bị dơ áo.
   163   164   165   166   167   168   169   170   171   172   173