Page 171 - MuDo67
P. 171


người vợ anh sẽ lâm vào cảnh góa bụa và con anh là những đứa trẻ mồ côi
cha. Hằng ngày anh đối diện với cái chết trong gang tấc. Nhiều lúc anh
cũng sợ hãi cho chính bản thân mình, rồi lo cho những người liên hệ thân
thuộc với mình sẽ ra sao khi mình chết đi. Lo học hành đi em. Tui nói,
- Thì vừa học vừa yêu có sao đâu. Em thấy mấy đứa bạn em, tụi nó yêu hết
người này đến người kia, mà tụi nó vẫn học giỏi như thường. Còn em, em
không có bồ mà em học có giỏi hơn ai đâu.
Hơn một tuần nay, ngày nào tui cũng có nghĩ đến chàng, cứ tiếc làm sao là
tiếc. Tui mất dịp làm quen với chàng. Ừ, mà không biết chàng ta có muốn
quen với mình không hà. Hình như anh chàng thích mình thì phải. Mà thôi,
nghĩ tới nữa mà làm gì, mình và chàng có biết gì nhau hơn, ngay cả tên mà
chẳng ai biết rồi mất biệt luôn. Chỉ vài phút ngắn ngủi gặp nhau lúc ban
đầu mà có thể phải mất ngàn giờ để quên nhau. Tui nghĩ tại sao tui tiếc nhớ
gì mà cắc cớ thiệt, làm như đây là lần đầu tiên tui mới gặp và nói chuyện
với người con trai trong đời thì phải. Thôi, quên chàng đi.
- Có người gửi thư cho bồ. Phượng vừa nói tay cầm cái thơ vờn vờn trước
mặt tui. Tui nói:
- Thì bồ đọc đi.
- Này, không phải của tên đó nữa đâu nha, người khác, người này lạ lắm,
chịu nhận không? Có phải tên bồ là Tui không?
- Bồ nói cái gì tui không hiểu? Tôi hỏi.
- Có một ông lính chiều qua đến nhà mình đưa lá thư này cho đứa em trai
của mình nhờ đưa dùm đến cho một cô mà hơn tuần trước có đến dự tiệc
tại nhà này, cô ấy bị ngã xe đạp nên mặc áo hoa bùn. Em mình đưa thư cho
mình và nói, “Em không hiểu anh lính nói gì hết, chưa kịp hỏi lại thì anh
ta vội lên xe chạy mất”.


Ngoài bì thư phía sau có vẽ một
hình hoa dù, tên người gởi tôi đoán
là tên của chàng. Mà kỳ thiệt, chỗ
tên người nhận tên là...Tui. Trong
thư chỉ vài giòng chữ ngắn gọn:
“Gửi cô Tui, cánh tay cô đã hết đau
chưa? Cho tôi biết địa chỉ nhà, tôi sẽ
đến thăm. Tôi muốn làm quen với
cô Tui. À nhớ cho tôi biết tên nhé,
chả lẽ cô để tôi gọi cô là Tui mãi
sao!”. Dưới chỗ ký tên, chàng lại vẽ
một hình hoa dù rất đẹp. Chỉ có mấy
chữ cụt ngủn cụt ngẳn thôi mà làm
tui cứ đọc tới đọc lui hoài. Tui cũng
   166   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176