Page 66 - MuDo65
P. 66
66
úy Kiệt gấp. Chiếc xe jeep trực ho hen đưa tôi vào sân trại sình lầy
của Đại Đội Thám Báo. Kiệt ép tôi uống huýt –ky trước khi thả về
với lời dặn ”Nhớ nghe. Mình zoulou vào 12 giờ khuya đó”.
Tôi trở về trại, không để ngủ mà để tiếp tục uống rượu. Nghĩ tới
những thằng còn sống…
Nửa đêm hôm đó 4 chiếc GMC đưa chúng tôi ngược đường từ Bạc
Liêu về Nhu Gia. Nửa đường, đoàn xe ném chúng tôi xuống để nhào
tới đột kích xóm Béc Hen.
Băng ruộng băng kinh trong đêm tối giá lạnh. Mò mẫm giữa những
lung dừa nước rậm rạp hàng giờ. Ba giờ sáng chúng tôi mới tới mục
tiêu và âm thầm xiết chặt vòng vây. Năm giờ, trời vừa rạng sáng dù
sương mù còn dày đặc chúng tôi ào ạt tràn vào xóm. Chỉ bắt được
hai tên du kích và liên lạc bậy bạ. Báo hại dân chúng xanh máu mặt.
Và chắc họ rủa thầm chúng tôi không ít. Mới sáng sớm mồng một
Tết đã có lính tráng xông nhà. Rủi hay may đây? Thế nhưng thời
buổi này người nông dân Việt Nam làm gì có một chút quyền lực
nào dù nhiệm vụ họ rất nặng nề. Nhiệm vụ phải “đóng góp” cho
MTGPMN, nhiệm vụ bị thủ tiêu bởi những viên Công an xã ấp hay
du kích. Nhiệm vụ khóc cười sao cho hay và ròn rã nếu không may
có một trận đánh khai diễn ngay trong xóm.
Dù sao ngoài mặt họ cũng niềm nở pha trà mang mứt mời chúng
tôi. Chủ và khách bất đắc dĩ cười nói chúc mứng năm mới tài lộc
đắc phúc. Gần trăm mạng Thám Báo chúng tôi chia ra chúc Tết mọi
gia đình của cái xóm nhỏ nghèo nàn này… Khi những vệt nắng đầu
năm vàng ối đã kết hoa trên vòm lá của những thân sao, trâm bầu và
dừa nước chúng tôi từ giã xóm Béc Hen, hướng về phía Tây, để lại
sau lưng nắng ấm mùa xuân và những người nông dân ”thân lươn
bao quản lấm đầu”.
Suốt ngày mùng một Tết hôm đó, chúng tôi lội bộ hơn ba mươi
cây số. Tới đâu cũng được uống nước trà ăn bánh tét dưa hấu mứt
kẹo. Cài đại đội được mệnh danh là “hung thần của Việt Cộng”
bỗng dưng biến thnah một đoàn người đi chúc tết dân chúng. Chỉ
có những tiếng chào hỏi cười nói thuần phác ròn rã thay cho tiếng
súng đã từ lâu biến thành một biểu hiệu một thứ tiếng nói của những
người mặc đồ lính khi bước vào trận địa.
Khoảng 4 giờ chiều, chúng tôi được lệnh dừng quân tại một xóm
nhỏ khác, cách quận lỵ Hòa Bình hơn ba cây số. Bốn năm binh sĩ
   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71