Page 71 - MuDo65
P. 71
71


“ Những ngày cuối năm, người ta bắt đầu sửa sang lại bệnh xá.
Đám lính đã thay phiên quét vôi mới trên các bức tường loang lổ cũ
kỹ của trại. Họ lau chùi các ô cửa sổ, quét don con đường, sân trại
và đốn ngã một gốc cổ thụ lớn bên cạnh nhà vĩnh biệt. Một vẻ gì
mới mẻ và tươi mát đã trở về trên những mái ngói của khu điều trị
sĩ quan, trại nội thương số hai hoặc những mái tôn của trại binh sĩ.
Trong thinh nkhông, nắng mới mang theo hơi ấm. Bầu trời thật xanh
và mây trắng là đà rất thấp dễ chừng chạm vào đỉnh những cây cổ
thụ đầy bóng lá…”
Và hình như bệnh viện cũng ít bệnh binh. Có lẽ, vì cường độ chiến
tranh giảm ? hay vì hòa bình sắp tới ? Và những bệnh binh ấy, có lẽ
ít đau đớn vì thương tật của mình hơn ? Có những người tù binh, đã
từ chối được trả về miền Bắc vì biết sẽ phải chịu nhiều thua thiệt và
xin được ở lại miền Nam. Chính điều ấy đã làm nhân vật xưng tôi
suy nghĩ. Làm sao người ta có thể từ bỏ nơi chốn đã sinh ra đời của
mình. Và, đoạn kết :

“Một ngày cuối năm về trên bệnh xá, Một ngày buồn ghê gớm cho
những kẻ không thân nhân thăm viếng. Tôi đang ngồi trên một thân
cây đổ. Hoàng hôn về đem theo hơi lạnh đến sớm. Những con chim
mùa xuân đang bay vờn trên bãi cỏ. Gió rì rào trên khóm lá xoan.
Lũ bạn vẫn ngồi bất động. Đằng sau tôi là trại tù binh. Tên tù binh
đang đứng nhìn ra hàng rào. Sau hàng rao, cạnh con đường nhựa
âm u vì cây và lá quá rậm, là nhà xác. Có tiếng khóc nức nở của
một người đàn bà. Một người thương binh xanh xao đang chống
gậy bước đi trên con đường đất đỏ chạy ra cổng trại. Hắn đang cầm
một bó hoa huệ để cắm trên bàn thờ. Một người thương binh ngươì
Thượng đang kéo ống quần xanh lên mân mê vết sẹo. Còn tôi, tôi
đang mơ đến một nơi trở về, khi ngưng tiếng súng...”


Phan Lạc Tiếp, một nhà văn quân đội nhưng chất đôn hậu lại nhiều
hơn chất lính trong văn chương. Trong bút ký Bờ Sông Lá Mục, ông
ghi chép lại hành trình của một sĩ quan Hải quân lênh đênh trên sóng
nước. “Giao Thừa Trên Đảo” là những dòng ghi lại sinh hoạt của
những người lính biển cuối năm ở một hải đảo cô tịch hầu như biệt
lập với sinh hoạt bên ngoài. Giao thừa, tập họp trong hàng quân, mỗi
   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76