Page 213 - MUDO 81
P. 213

Mũ Đỏ 81                        211

còn được nói chuyện với ba nó qua điện thoại. Thật xót xa khi trăm
ngàn đứa trẻ khác không được may mắn như con gái tôi. Đừng nói
gì nghe được tiếng nói của cha. Đôi khi còn bị mồ côi cha, khi chưa
mở mắt chào đời......Trong bao nhiêu câu chuyện đau buồn mà tôi
đã biết trong suốt thời gian còn trong quân ngủ. Không bao giờ tôi
có thể quên, một chuyện tình thật đẹp và kết thúc thật xót-xa ...........

   Liên và tôi là đôi bạn học chung từ thời Trung học. Trong 6 năm
học chung đó, chuyện gì nó cũng nói cho tôi nghe. Vào năm đệ nhị
nó đã quen và yêu anh chàng học lớp trên chúng tôi. Tôi hay gọi đùa
là anh chàng “Nhất B” Mối tình đẹp chưa tròn năm thì hè lại đến.
Anh chàng Nhất B tình nguyện vào trường Võ bi Đà Lạt. Chúng tôi
còn học thêm một năm nữa, trong suốt năm cuối cùng đó Liên đã
sống trong mơ qua những bức thư xanh đầy ấp nhớ thương từ quân
trường Đà Lạt. Hết năm cuối của thời trung học, tôi vào học khoá
SQXH, nó thì xin ba mẹ cho về Đà Lạt, làm việc với cậu nó, ông ấy
có một nông trại lớn trồng rau cung cấp cho cã nước .....Ba mẹ Liên
đâu biết rằng, con gái mình đi Đà Lạt vì đang nuôi dưỡng mối tình
thật nên thơ với anh chàng lớp nhất B. Vã lại ba mẹ nó cũng có phần
hùn trong nông trại rau. Nên Liên lên phụ cậu nó lo việc sổ sách là
rất hợp lý. Những ngày phép ra trại là những ngày họ dung giăng
dung dẻ với nhau khi thác Cam ly khi hồ Than thở ...Ba năm nuôi
nấng tình yêu thanh cao của Liên làm tôi thấy khâm phục .........Sắp
đến ngày chàng nhất B mãn khoá. Cậu nó mới khám phá ra mối tình
tha thiết cuả cháu gái mình. Giờ thì mọi quyết định đều do người
lớn định .......Hai gia đình cùng đồng ý thời gian nghỉ phép ra trường
của anh chàng nhất B cũng là lúc đám cưới và trăng mật cuả đôi trẻ
......Tôi đến dự đám cưới của Liên, đứng trầm trồ nhìn chiếc bảng
vu quy được ai đó kết thật đẹp, hàng ngàn đóa hoa nho nhỏ được kết
chặt với nhau nối liền hai chữ vu quy màu tím đậm của hoa nổi bật
trong nắng sáng. Tôi hỏi Liên bông gì mà đẹp như nhung vậy, nó
cho tôi biết đó là hoa Nở ngày theo người miền Nam gọi còn người
miền Bắc thì gọi là hoa Bách nhật vì hoa nở đến trăm ngày mới tàn,
có người còn gọi chúng là hoa Nút áo vì nó tròn trịa như chiếc nút
áo , nhìn chiếc bảng vu quy thật đẹp. Nhưng tự nhiên tôi lo sợ vu
vơ vì là màu tím của xứ Thần kinh, theo kiêng kỵ thì không ai dùng
màu tím thẫm cho đám cưới (tôi lo sợ có lẽ vì công việc cuả tôi đã
đối diện với nhiều tang-thương, tự nhủ với mình, thôi thì đừng méo

Tháng mười hai không hai không
   208   209   210   211   212   213   214   215   216   217   218