Page 204 - MUDO 77
P. 204

Mũ Đỏ 77                       200

        có như vậy thì tao mới có dịp gặp mày ở đây để đưa mày một đoạn đường
        về cõi vĩnh hằng . Vậy là năm nay tao có hai thằng bạn bỏ tao ra đi ,một
        thằng bạn thời thơ ấu là thằng Chu đoàn Vinh , nó chết vì một viên đạn bắn
        sẻ ,và mày , mày cũng chết vì tụi VC , nó bắn sẻ ,nhưng tụi nó bắn mày
        bằng hỏa tiễn 107 hay 122ly . Đã đành rằng chiến thắng nào cũng có cái
        gía phải trả , nhưng lần này đắt và …đau đớn quá !.....
        gió mưa trên rừng hoà lẫn với đạn nổ, bom rơi ầm ầm rung chuyển một
        góc trời …
              -   Rừng hoang gào thét bão lòng !
                  mưa tuôn thác đổ xé toang đất trời …
                  núi cao đạn nổ bom rơi …
                  Chiến hào thằng bạn tả tơi thân mình !
                  Tia nhìn rực lửa chiến chinh
                  Run tay vuốt măt bạn mình tiễn đưa !....
                 Mưa xuyên suốt cánh rừng thưa …
                 Đạn bay theo gió theo mưa rừng già …
                 Lửa bùng cháy cả thiên ma !
                 Trời long đất lở, chia xa cõi đời ….
        Quả tim tôi như thắt lại … nhìn xác thằng bạn mà nghĩ đến mình !... nếu
        có một ngày mình giống như nó thì thế nào ?... cũng thế thôi, nó thì đã đi
        trước rồi, tôi ứa nước mắt nhìn nó lần cuối khi người lính cẩn thận kéo
        tấm poncho bó xác của Tài ngay ngắn lại .  Đến 2 giờ chiều có một chuyến
        Chinơok chở vào một lưới đạn cho pháo đội và nhân đó chuyển tất cả
        thương binh và tử sĩ ra Tây Ninh rồi sau đó về BV Đỗ Vinh . Về đến BV
        Đỗ Vinh , tôi được đưa ngay lên phòng mổ ,sau khi khám xong ông Nhiếp
        nói : “ chỉ có một mảnh nằm gần động mạch là đáng ngại , phải để một tuần
        sau mới mổ được , còn mấy vết kia thì không đáng ngại “. Đến chiều hôm
        đó thì tôi đã thấy bóng dáng nhỏ bé của Vân Anh thấp thoáng ngoài cửa sổ.
        Nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay của em , tôi mỉm cười nói :
         Anh không sao đâu em, anh chỉ bị thương nhẹ thôi, tụi VC biết em nhớ
        anh nên ký cho anh cái giấy phép thường niên , còn dặn là phải dẫn em đi
        chơi nhiều hơn.”
        Tôi cố ý khôi hài cho em vui, nhìn được nụ cười xinh nhưng trong ánh
        mắt vẫn còn đầy nét muộn phiền, dù sao đi nữa, em vẫn là tình yêu ngọt
        ngào của anh, nơi an toàn đầy bóng mát cho tâm hồn anh được vỗ về sau
        những ngày tháng triền miên trong nỗi chết kinh hoàng … .. Vì có một cái
        miểng nằm sát động mạch chủ , nên tôi bị cấm , không được đi lại nhiều ,
        cả ngày bắt nằm trên giường khiến tôi muốn phát điên lên. Đã ba ngày rồi
        tôi không nhận được bất cứ tin tức gì của gia đình Tài, gia đình nó sẽ thiêu
        hay chôn nó , tôi hoàn toàn mù tịt, Hạnh cũng mất tăm luôn làm tôi hơi
        lo. Mới 7g30 sáng , tôi đang nằm vơ vẩn chờ Vân Anh vào thăm trước khi
                          Bốn mươi ba mùa xuôi ngược
   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208   209