Page 202 - MUDO 77
P. 202
Mũ Đỏ 77 198
bị cháy đen . Đại đội được lệnh gấp rút tiến quân , đem theo thương binh
và tử sĩ. Rừng cây thưa thớt , giao thương binh và tử sĩ cho tr/đ4 hai trung
đội 2 và 3 dàn hàng ngang , dựa vào địa thế từ từ tiến quân ,thấp thóang
từ đàng xa căn cứ Vicky lúc ẩn lúc hiện qua màn khói , tiếng đạn đại bác
bắn yểm trợ cho Vicky vẫn nổ dồn dập , chợt có tiếng lao xao ở tiền quân
, tiếng binh sĩ vang lên :
- “ Đù mẹ VC , VC nhiều quá .”
Tôi chạy vội lên gặp tổ đại liên của tr/s1 Thanh , trước mắt tôi những bóng
đen chạy lao xao qua lại giữa những gốc cây , gác cây M60 trên một thân
cây đổ , H/s Chín bắt đầu khai hỏa ,tiếng súng nổ ròn rã khắp nơi, từng
thân người nhảy dựng lên rồi ngã gục ; những bóng người lảo đảo rồi ngã
nhào , nhưng VC cũng đáp lễ lại không kém , tiếng RPD, AK nổ dòn ,
những quả đạn B40, 41 bay vút qua đầu nổ đì đoàng ở phía sau , giữa
chúng tôi và địch chỉ cách nhau một tầm lựu đạn , ĐĐ21 đã bị địch chận
đứng lại bằng một hỏa lực hùng hậu , đến lúc này thì thay vì pháo vào
Vicky địch đã tập trung hỏa lực của những khẩu 61 và 82 ly vào lực lượng
tăng viện , tr/u Hòa ra lệnh quây lại để chịu đựng, dưới hỏa lực của địch
tụi tôi phải bò đi để lôi kéo từng người lính để tổ chức phòng thủ. Tiếng
đạn cối nổ liên miên trên cao, trên mặt đất như tiếng trống trận, rừng hoang
chập chùng bí ẩn đang căng mình chịu đựng những tiếng gầm rú của phi
cơ dội bom xuống trận địa .. với lửa đạn tơi bời của bao nhiêu khẩu pháo
ẩn núp trong cánh rừng mờ mờ hơi sương thi nhau gào thét … cũng giống
như chúng tôi đang căng mình chịu pháo của phiá bên kia “ thân ái “ gửi
sang !!... đôi mắt cay xè vì khói súng ,vì lửa cháy ,nhưng chúng tôi vẫn
phải căng mắt để chống trả lại từng đợt xung phong của địch thì đột nhiên
tiếng nổ của đạn pháo binh liên tu bất tận ở hướng địch đặt súng cối có lẽ
tiểu đoàn đã xin bắn TOT vào đó nên khi tiếng depart của súng cối im bặt
đã làm binh sĩ lên tinh thần, chúng tôi cùng đồng loạt khai hỏa và xung
phong lên, đồng thời sau lưng địch cũng có tiếng súng nổi lên dồn dập,
đại đội 24 đang đánh tràn xuống, quân VC bị kẹp vào thế gọng kềm chúng
đành phải nhả con mồi . Đang điều động tr/đ truy kích địch thì một quả
B40 nổ giữa tôi và Cảnh ,chiếc PRC25mà Cảnh đeo ở trước ngực bị lũng
một lỗ , nếu không có cái máy thì Cảnh đã xong rồi, còn tôi, cái chân trái
đã cảm thấy tê rần đi rồi …ngã quỵ, máu chảy đẫm ướt ống quần trận và
chan hoà trên mặt đất, VC lại ký phép cho tôi nữa rồi …tôi đau buốt mà
ngao ngán thở dài .
Hơn 2 tiếng đồng hồ sau tôi và toàn bộ những thương binh và tử sĩ được
đưa vào hầm cứu thương của TĐ, ĐĐ21 bị mất hơn 20 người , vừa chết
, vừa bị thương, đón lấy điếu thuốc Capstan từ tay người y tá ,tôi chợt
nhăn mặt : “điếu thuốc bị vấy máu “ . “Ôi ! nhằm nhò gì ba cái lẻ tẻ “ . tự
nghĩ như thế xong tôi rít mạnh một hơi thuốc , bây giờ tôi càng cảm thấy
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược