Page 192 - MUDO 77
P. 192
Mũ Đỏ 77 188
về đơn vị không tác chiến vì lý do gia cảnh cũng không xong, xin đi hoc
sĩ quan cũng bị vướng mấy chữ trong quân bạ “thành phần bất hảo “ mà
chính tao , tao cũng không hiểu vì sao lại có mấy caí chữ quái ác đó. Vậy
mà em yêu tao , đối với tao tình yêu là một cái gì đó thiêng liêng, có người
tìm cả đời cũng không thấy, còn đối với mẹ tao thì tao hiểu bà mẹ nào cũng
thương yêu con của mình, nhất là hoàn cảnh của mẹ tao cũng đau thương
lắm … bố tao chết , tất cả tình yêu thương mẹ tao đều dồn cả vào cho tao,
mấy chục năm hai mẹ con hủ hỷ có nhau, bây giờ bỗng nhiên có một đứa
con gái lạ hoắc xuất hiện thình lình cướp mất đứa con trai yêu thương của
mình thì tâm lý chung của các bà mẹ là rất lo con trai mình nó mê con bé
kia mà quên mẹ của nó ,rồi đâm ra ghét bỏ và tìm mọi cách chia rẽ hai đứa
tao ? Tao phải cố giải thích mãi ,rất nhiều lần với mẹ tao là :
“ Mẹ đừng nghĩ đây là một đứa con gái đã cướp đi đứa con trai của mẹ,
hay nó là đứa con dâu không tốt như cách nghĩ của mấy bà già chồng cổ
hũ, mà mẹ hãy nghĩ nó là đứa con gái của mẹ, nó sẽ thay con chăm sóc, an
ủi mẹ những lúc không có con , đời lính chiến mà mẹ, có mấy ai biết được
tương lai của mình sẽ ra sao…Đấy là chuyện của tao, tao nghĩ chuyện của
mày cũng không khác gì đâu, nếu mọi người yêu thương mày , thì cũng
phải trân trọng hạnh phúc của mày, vậy thôi. Cha mẹ hay anh chị, những
người đó cũng chỉ đi với mày một đoạn đường, còn Hạnh, nó sẽ vui buồn
với mày cả một đời , suy nghĩ kỹ đi em trai, tao chỉ có những lời đó với
mày, có thể rằng tao sai, nhưng đó là quyết định của cuộc đời tao .
Tài cầm chai bia lên tu một hơi rồi trầm giọng :
- “ chắc rồi cũng phải như vậy thôi ‘ tụi tao không còn lối thoát nào
nữa , cuối năm nay có lẽ gia đình của Hạnh sẽ sang Pháp , vì lý do đó mà
tụi tao quyết định thành hôn với nhau ,dù gia đình tao có đồng ý hay không
“
- “ Vậy sao ? để tao phải thông báo cho mấy thằng bạn trời đánh của
tụi mình , để tụi nó để dành tiền mừng đám cưới của tụi mày . Mẹ kiếp
,toàn là những thằng độc thân ,cơm đường ,cháo chợ , chưa hết tháng đã
hết tiền, tao phải báo sớm không thì không kịp , mà mày định lúc nào ?”
- “ Cái gì ? Tài trợn tròn đôi mắt …tao chưa tính, nhưng tụi mày cứ
để dành tiền đi là vừa
Tôi cười lớn , vỗ vào vai Tài :
- “Đù mẹ , mày đúng là thứ mèo mù vớ cá rán, cho tới bây giờ ông
cũng không hiểu một thằng “cù lần, cù là “ như mày, ăn nói thì lúng búng
như ngậm hột thị mà lại bê được em Hạnh, một đứa con gái “đợt sóng mới
“ giao tiếp rộng rãi ,nhẩy nhót như điên, mà mày cũng như tao, nào có biết
nhảy nhót gì, có họa chăng là nhảy dù hay nhảy xổm thì có .
Tài cười hề hề :
- Thánh nhân đãi kẻ khù khờ mà mày ; mày có nhớ hôm đầu tiên tụi
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược