Page 196 - MUDO 77
P. 196
Mũ Đỏ 77 192
Đưa Hạnh về xong , tao vội vã vào sư đoàn trình diện, được nghỉ 7 ngày
phép sau đó sẽ lên trường pháo binh ở Dục Mỹ để thụ huấn; nhét tờ giấy
phép vào túi ,tao bay qua hậu cứ của tđ2nd kiếm mày , nhưng khi đó tụi
mày đang lội ở vùng Bến Gò Nổi , Tây Ninh , tao đành ghé qua quán của
ông gìa cơm tấm làm đỡ một dĩa cơm tấm ,hột vịt rồi ghé qua phòng sĩ
quan độc thân của mày ở tđ2nd làm một giấc, tao thật sự đã quá mệt mỏi .
Đến chiều hôm đó tao phóng về nhà , trời mưa lâm râm ,nước mưa làm cay
xè đôi mắt , con đường Lê –văn-Duyệt đông đảo kẻ qua người lại , nhưng
sao tao thấy đơn độc quá , phải chi có mày ở bên cạnh thì đỡ cho tao biết
mấy, có mày tao sẽ có thêm can đảm mà “ nói chuyện “ thẳng thắn với
“ông gìa “ tao. Mày biết không, khi tao bước vào nhà đã thấy “ông già” tao
đang ngồi nhấm nháp ly café còn mấy đứa em tao đang vây chung quanh
ông, tao nói ngay:
- Thưa ba con có chuyện cần thưa với ba ,các em lên lầu đi , anh có
chuyện cần bàn với ba “
Chờ cho ba đứa em lên lầu xong , tao mới từ tốn nói :
- Thưa ba , năm nay con đã 26 tuổi rồi ,con đã đủ trưởng thành để lập
gia đình với người mà con yêu thương, con nghĩ rằng ba sẽ rất vui khi thấy
con đã tìm được một người bạn đời đã hết lòng yêu thương con , nhưng sự
kiện sáng ngày hôm nay đã như một gáo nước lạnh tạt vào mặt con làm tắt
ngúm niềm hy vọng của con . Vậy thưa ba , con muốn hỏi ba có quan tâm
đến đời sống tình cảm của con, và hạnh phúc của con hay không ? con
không thể hiểu tại sao ba không chấp nhận Hạnh là con dâu của ba !?...
Trầm ngâm một lúc sau , ba tao mới nói :
- Tài à !... Ba là ba của con , hạnh phúc của con là mối lo hàng đầu
của ba nên từ lúc con bắt đầu quen con bé Hạnh thì ba đã phải âm thầm tìm
hiểu về đứa con gái mà con yêu .Tài à…ba biết gia đình con bé ấy là một
gia đình đàng hoàng, nhưng nó thì không ! vì nó có một cuộc sống buông
thả, nếu không muốn nói là thác loạn như thế thì trong tương lai con có thể
có hạnh phúc với một đứa con gái như vậy không?”
- Thưa ba , đó là vì Hạnh đã theo học chương trình giáo dục tây
phương từ hồi nhỏ nên ít nhiều cũng tiêm nhiễm tư tưởng phóng khoáng
với nam nữ bình quyền , đôi khi con cũng thấy bất mãn cho phụ nữ VN
,bị ép buộc vào nền giáo dục của cổ xưa kiểu Khổng Mạnh , cái gì mà tam
tòng , tứ đức ,tại gia tòng phụ , xuất giá tòng phu , phu tử thì tòng tử , ôi
.. lòng thòng như vậy thì người đàn bà cả đời chỉ sống phụ thuộc , không
bao giờ làm chủ được bản thân mình, nếu họ có giao du rộng rãi một chút
thì liền bị kết tội là lẳng lơ, là thác loạn !... trong khi những người đàn ông
giao du rộng rãi thì lại được khen là lịch thiệp, hào hoa, ba coi … cũng
như ba vậy ,ba có thấy điều đó là vô lý và quá bất công cho chúng con hay
không? Bất chợt tao ngó thấy gương mặt của ba tao từ từ đỏ lên và giọng
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược