Page 193 - MUDO 77
P. 193
Mũ Đỏ 77 189
mình gặp con nhỏ Hạnh không ? Ở nhà thằng Vỵ đó , hôm đó “ông ,bà
gìa “ thằng Vỵ tổ chức tiệc mừng em trai của thằng Vỵ có được học bổng
ở Mỹ . Mẹ kiếp ! hôm đó hai thằng mình quê một cục , thiên hạ ai cũng
veston ,cravate chỉ có tao với mày là aó chemise , quần jean, ai cũng đấu
hót tưng bừng , chỉ có tao với mày là ngồi một đống như phỗng đực . Xệ
nhất là lúc ngồi vào bàn ăn ,em lại tình cờ ngồi bên cạnh tao , run quá ,
loay hoay thế nào mà cái đùi gà đã bay khỏi dĩa và nằm lọt thỏm trên đùi
tao , cả bọn cười rần rần , tao ngượng quá , không biết trốn đi đâu cho khỏi
. Thời may , Hạnh đã gỡ rối cho tao ,cầm lấy cái khăn ăn , Hạnh từ tốn lau
aó cho tao rồi nói :
- “ Anh cẩn thận nha, cắt thịt gà khó lắm đó, cái vụ naỳ em bị “wòai
“ bởi vậy em cứ cầm lấy mà gặm, khó coi một chút nhưng …an toàn , áo
của anh vẫn chưa sạch , anh chịu khó vào trong kia em lau kỹ lại đừng để
như vầy.” Nói xong em kéo tao đứng dậy ,cả đám trợn tròn mắt nhìn tao…
làm tao muốn độn thổ . À , mà lúc đó mày biến đi đâu mất vậy , không
cứu bồ tao . “
- Cứu cái con khỉ ,làm sao tao ở lại đến phút cuối được , hôm đó tao là
sĩ quan trực của tiểu đoàn , cũng may vừa về đến nơi thì cũng vừa lúc tr/
tá Lương đến kiểm soát , chút xíu là bị 15 củ rồi . Rồi sao nữa , kể tiếp đi .
- Vừa lau áo xong thì tiếng nhạc cũng trổi dậy , cầm lấy tay tao ,Hạnh
nói :
- “ Có nhạc rồi đó , mình vào khiêu vũ đi anh. “ mày biết không … cái
cảm giác nóng rực ở bàn tay như có một luồng điện chạy khắp châu thân
làm tao run lẩy bẩy, nói lắp bắp đáp:
- ‘Xin lỗi Hạnh , nhưng anh không biết khiêu vũ , em cứ tự nhiên đi.”
!...
Tôi suýt bị sặc khi nghe nó nói …” bàn tay nóng rực như có một luồng
điện … “ !
- mẹ kiếp ! cái thằng này … bàn tay mày chuyên cầm súng bóp cò
mà cũng biết rung động như bị điện giựt hả mậy ?” … thiên địa ơi … thằng
này cũng biết mắc cỡ há mày ?!!!
- đừng nghĩ bậy mày… để tao kể tiếp cho mày nghe …. Tao thấy
như có một thoáng thất vọng trong khóe mắt, nhưng Hạnh nhanh chóng
khỏa lấp ngay:
- “ Vậy thì anh chờ Hạnh đi lấy nước uống , rồi mình ra trước nhà nói
chuyện .”
Nói xong , Hạnh tất tả đi ngay ,một lát sau Hạnh đã mang ra hai ly xá xị
tụi tao ra ngồi ở cái ghế dài ngoài vườn hoa ,mùi dạ lý hương bay lên nhè
nhẹ tao rất thích vì thấy đỡ ngượng mày ạ … nhưng Hạnh nhìn tao với ánh
mắt thật tinh quái mà cắc cớ hỏi:
- “ anh không biết khiêu vũ thật à? em thấy đã là sĩ quan thì ai cũng
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược