Page 181 - MUDO 77
P. 181
Mũ Đỏ 77 177
Trân còn độc thân.
Nhưng oái ăm thay, nữ sinh đầu tiên
trong lớp bị thầy Trân phạt lại chính
là tôi. Cũng tại cái con khỉ Chín nó
đem khoe cây bút Parker của thằng
Thiếu Úy Biệt Động Quân, bồ nó,
mới tặng nhân sinh nhật nó. Nhìn
cây Parker bạc óng ánh tôi buộc
miệng khen: “Ồ ! cây bút đẹp quá
!” Lời khen của tôi tuy không lớn
nhưng cũng đủ làm cả lớp, lúc đó
đang im lặng nghe thầy Trân giảng,
quay đầu về phía chỗ ngồi của con
Chín và tôi. Con Chín dấu vội cây
bút Parker, làm mặt nghiêm nhìn
thẳng lên bảng đen.Thầy Trân nhíu
mày nhìn tôi, không nói gì, tiếp tục
giảng bài. Hết giờ thầy Trân gọi tôi
đến bàn ông. Giọng ông vẫn ôn tồn
nhưng sắc mặt lộ vẻ giận. Ông đưa
tôi mảnh giấy và nói:
- Trò chép lại câu này 60 lần, sau đó đưa cho phụ huynh trò ký rồi đem nộp
cho giám thị trường.
Tôi cầm mảnh giấy liếc nhìn mấy chữ “tôi sẽ không lo ra trong lớp”. Nước
mắt lưng tròng, tôi nhìn thầy Trân, miệng lí nhí:
-Em xin lỗi thầy, em không cố ý làm ồn trong lớp!
*
Thầy Trân mở cửa, thấy tôi, thầy đứng sững, ngạc nhiên. Hai tay cầm cuốn
tập để trước vạt áo, mặt nóng ran, tôi nói trong hơi thở :
- Em đến xin thầy ký vào tập bài phạt để em nộp cho thầy giám thị. Em
không dám đưa cho ba em ký, ông sẽ... đánh em chết ! Xin thầy thương mà
thông cảm vì em chưa bao giờ phạm kỷ luật trường cả.
Thầy Trân nhìn tôi, đứng nhích sang một bên rồi nói:
- Em vào đây, ta sẽ nói chuyện.
Phòng trọ của thầy Trân rất đơn sơ, chỉ vỏn vẹn một cài bàn viết với hai
ghế ngồi, một tủ nhỏ và một chiếc giường ngủ .Tôi khép nép ngồi xuống
ghế đối diện với ghế thầy ngồi và đưa tập bài phạt sang phía thầy. Thầy
Trân không mở ra xem, chỉ đẩy tập vở sang một bên và nói:
- Thôi, thầy giữ tập viết này khỏi cần đưa cho thầy giám thị. Coi như thầy
không phạt em. Thầy tin là em ngoan nhưng thầy thấy em và Chín là hai
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược