Page 139 - mudoso72
P. 139
Muõ Ñoû 72 139


Chi khu Mai Lĩnh trống rỗng, ngoài lộ, đoàn xe dài vẫn đang nổ máy,
một số ít dân sự, khá đông quân nhân, xấp xỉ quân số một tiểu đoàn, ngồi,
đứng, nón sắt, áo giáp, tay cầm súng sẵn sàng, nhưng đúng là chim lạc
đàn, ong vỡ tổ. Qua khỏi cầu Dài, ba lô, gòng gánh, vứt rải tứ tung. Hai
bên đường, người chết sấp ngửa, có người đứt đầu, xương gân cổ còn giật
giật máu vừa phun, vừa nhiễu lai láng. Có người tay chân mất cụt, cố đưa
tay vẫy gọi, kêu cứu, la ó, kêu gào thảm thương. Từ ngã ba Hải Lăng vào
chừng 200 mét, ôi thôi! Xe cộ chiếc ngửa bên phải, chiếc nghiêng bên trái,
chiếc xoay ngang giữa đường, dọc quốc lộ 1 la liệt xa tắp cho đến bên kia
cầu Bến Đá, tiến lên một đoạn nữa, ôi! Cảnh tượng thật kinh hoàng và đau
thương, lửa cháy hừng hực, làm nóng cả vùng trời, khói bay cuồng cuộn,
phủ kín mịt mù. Loạn xạ và ngổn ngang, người chết, người bị thương nằm
trên từng mét vuông đất, một đôi nơi vài ba thi thể chồng vất lên nhau, trẻ
em ngồi khóc thét trên thây cha đã sình, bé sơ sinh nhui nhủi tìm vú sữa
trên xác mẹ còn nóng hổi, vũng máu sậm từ mấy ngày trước, vũng máu
tươi vừa mới mấy phút qua. Tiếng la ó kêu gào cứu vớt, tiếng rên rĩ đớn
đau, than khóc hoảng hốt, âm thanh ấy hòa thành một điệu sầu ai oán rùng
rợn làm cho tôi đến giờ nầy vẫn còn văng vẳng bên tai. Và ôm xồm nhất
là trên những chiếc GMC, bánh xẹp ngửa nghiêng, đoàn xe di tản thương
bệnh binh, người cụt chân đang băng bó vết thương cũ chưa lành, nay lãnh
thêm mảnh pháo cắt ngang bụng lòi ruột, người cánh tay què còn mang
trên băng trắng vắt qua cổ, một mảnh đạn đụng vỡ đầu, máu lan tràn trụa,
người giãy giụa vì đau nhức không chịu nổi.

Nghe tiếng khóc thét của trẻ con, đàn bà trên chiếc xe phía trước, tôi chạy
lại, té ra là một gia đình binh sĩ thuộc chi khu Mai Lĩnh, anh ấy la lên hớt
hãi, Đại úy ơi! Vợ và bốn con tôi đều bị thương cả, lật qua lật lại xem xét,
tôi tuyện vọng nói, thôi, chỉ còn cách vái tế sống một lạy, rồi bái biệt mà
ra đi, có thể đỡ chết thêm một người. Anh ta khóc sướt mướt, lảm nhảm
thì thầm, đạn pháo lại tới tấp, tôi kéo anh ấy nằm sát vào bìa nghiên cạnh
đường, song hét lớn, tất cả chạy về phía chi khu Hải Lăng, tránh xa trọng
điểm đạn rơi. Qua khỏi chừng 300 mét, chúng tôi nhìn lại hướng đồi cao,
đồn Bến Đá, Việt cộng đang tàn ác pháo kích dữ dội, chúng rải ngang song
song quốc lộ 1, quân dân tại đó hoảng hốt chạy về hướng đông, rồi chúng
lại dải dọc nghiền nát xương thịt! Xong chúng lại dải ngang dồn dân quân
từ hướng đông trở về quốc lộ 1, trên bãi cát, không nơi ẩn nấp, thân nhân
nằm la liệt rên xiết, kẻ nặng người nhẹ, cho nên không ai nỡ bỏ đi và cứ
thế mà chịu trận. Trên hướng tây, căn cứ Barbara và Động Ông Đô đã bỏ
ngõ, Việt cộng chiếm lấy đỉnh cao, nhìn ra tứ bề, mặc sức cho tiền sát viên
điều chỉnh tác xạ, giết diệt quân dân mình.
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144