Page 132 - DACSAN71
P. 132
Muõ Ñoû 71 - XUAÂN AÁT MUØI 2015 132

Ông cụ gạt nước mắt:
-Vườn cam là cả gia tài của tôi. Mổi mùa bán cả mấy chục ngàn. Hay các
ông hái hết tôi lấy gì sống!
-Thế cụ đã gặp ông Tiểu đoàn Trưởng chưa?
-có, thì ông cũng chỉ xin lổi, cho mấy ngàn. Nhưng làm sao đủ….
Tôi móc tất cả tiền túi được hai ngàn rưởi, dúi cả vào tay ông cụ và lặng
lả bỏ đi….
Cơn khát hoành hành khiến chúng tôi đã làm một việc thất nhân tâm.
Đáng lẽ ra chúng tôi phải chịu khát hơn là phạmvào tài sản của dân chúng.
Chúng tôi đã không làm được điêèu tốt đẹp đó. Cá nhân tôi, khi cầm quả
cam tôi biết là nó được hái trộm đâu đó nhưng nghĩ dầu sau nó cũng đã
được hái rồi, vất đi hay khiển trách cũng vậy thôi. Chính tôi còn lý luận
buông xuôi như thế làm sao tránh được binh sĩ tác chiến. Đến hôm nay và
chắc sẽ còn mãi mãi, mổi lần ăn phải một miếng cam nào the đắng, cầm
trong tay quả cam nào nho nhỏ, tôi lại chạnh nhớ đến quả cam năm nào với
hình ảnh ông cụ già đứng khóc, để nghe lòng quặn đau vì xấu hổ.

KBC 4493, Ngày 4 tháng 10 năm 1974.
Trang Châu





































Tieåu ñoaøn Quaân y - Giöû ñôøi cho nhau
   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137