Page 127 - DACSAN71
P. 127
127 Muõ Ñoû 71- Xuaân AÙt Muøi - 2015
như kim lửa. Gặp tôi
ông Đại đội Trưởng
ĐĐ 63 nói:
-Tôi có thằng nhỏ
sốt dử lắm, chốc nửa
nhờ BS khám xem
có cần di chuyển
không?
Tôi đáp:
-Vâng, khi nào
dừng quân, Đại úy
gởi nó lên tôi xem!
Dừng quân lúc ấy là
12 giờ trưa. Quá mệt
mỏi, tôi ngã lăn ra
nằm thở. Tôi nghe tiếng trực thăng đáp xuống. Một lát ông Sĩ quan An
ninh sang gặp tôi:
-Thiếu Tá tiểu đoàn Trưởng nhờ Bác sĩ viết cho cái phiếu di tản một binh
sĩ của Đại đội 63 bị sốt. Ông
Đại đội Trưởng cho anh nầy lên tr6ực thăng nhưng vì không có phiếu
di tản nên phi công không cho đi.
Tôi được biết vị Tư lệnh Sư đoàn 1 đã chỉ thị các phi công trực thăng từ
chối di tản những binh sĩ không có phiếu tản thương. Đã xãy ra vài trường
hợp một số binh sĩ mất tinh thần nhào đại lên trực thăng. Lúc ấy nếu tôi dể
dãi, ký tên vào cái phiếu di tản thì mọi việc đều êm đẹp và có thể tôi được
lòng ông tiểu đoàn Trưởng. Nhưng tôi nghĩ như thế tôi tự để chà đạp lên
nguyên tắc làm việc. Mọi dể dãi sớm muộn đều đưa đến lạm dụng. Nếu tôi
chấp nhận làm việc hôm nay, có thể ngày mai không chỉ một binh sĩ mà cã
chục binh sĩ sẽ lên trực thăng ngổi trước rồi tôi ký phiếu tản thương sau.
Tôi trã lời ông Sĩ quan An ninh:
-Tôi chỉ quyết định di tản hay không sau khi khám người bệnh!.
-Nhưng thưa Bác sĩ, Phi hành đoàn không chịu chờ.
Tôi giữ vững lập trường:
-Nhưng nếu không khám thì tôi không thể ký phiếu di tản. Đó là một
nguyên tắc phải giữ để làm việc.
Tôi nói tiếp:
-Tại sao binh sĩ kia sốt mà sáng nay không cho đi khám. Nếu thấy sốt
nặng thì tôi đã giữ ở lại trạm cứu
thương và xin di tản trước khi tiểu đoàn di chuyển.
Sự việc sau đó được giải quyết bằng cách nhờ ông Cố vấn Mỹ ra dàn xếp
với Phi hang đoàn để binh sĩ kia được đi mà không có phiếu di tản. Ngoài

Tieåu ñoaøn Quaân Y - Giöû ñôøi cho nhau
   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132