Page 128 - DACSAN71
P. 128
Muõ Ñoû 71 - XUAÂN AÁT MUØI 2015 128

vấn đề nguyên tắc mà tôi nêu ra để từ chối, còn một khía cạnh tâm lý nhỏ
càng làm tôi cứng rắn trong thái độ. Ông Đại đội Trưởng ĐĐ 63 là người
được ông Tiểu đoàn Trưởng cưng nhất trong số năm ông Đại đội Trưởng.
Tôi nghĩ nếu là bốn ông kia có lẻ họ đã không làm thế. Ông Tiểu đoàn
Trưởng có ý hơi giận tôi. Nhưng ông Tiểu đoàn Phó thì hoàn toàn đồng ý
hành động của tôi. Chính ông đã khuyên ông Tiểu đoàn Trưởng khiển trách
ông Đại đội Trưởng ĐĐ 63. Một điều an ủi tôi là ông Tiểu đoàn Trưởng rất
nể ông Tiểu đoàn Phó. Ngay tối hôm đó, ông Đại đội Trưởng ĐĐ 63 sang
gặp tôi để phân trần. Ông nói ông không có ý dẩm chân lên công việc của
tôi nhưng vì đại đội ông đóng quanh bãi đáp nên thấy tiện cho người bệnh
lên trực thăng luôn cho tiện. Tôi đã trã lời hàng hai:
-Tôi hiểu lý do việc Đại úy làm nhưng mong Đại úy cũng hiểu lý do
việc của tôi làm.
Mấy ngày sau, vào lúc 3 giờ sáng, Y tá Đại đội 63 lên báo tôi hay ông Đại
đội Trưởng bị tiêu chảy và đau bụng dữ dội nằm rên la. Đại đội 63 đóng xa
bộ Chỉ huy cả nữa cây số. Y tá Trưởng đề nghị với tôi:
-Bác sĩ cho binh sĩ khiêng cáng ông lên đây.
Tôi lắc đầu:
-Nên xuống khám ông ta. Cậu và hai người nửa theo tôi. Đem theo
nước biển và giây truyền.
Tôi còn giận ông ta, nhưng không phải vì thế mà tôi chờ dịp trã thù. Tôi có
thể làm bất kể gì ngoài trừ là kẻ thiếu lương tâm. Tôi đã lần mò dưới cơn
mưa dầm, trên con đường trơn trợt đến khám bệnh cho ông. Tôi đã tự tay
chích thuốc cho ông, tự tay truyền nước biển. tôi đã ở bên bên cạnh ông
cho đến khi ông thấy dễ chịu mới ra về. Kể từ ngày ấy đến khi tôi rời đơn
vị, người Sĩ quan quí mến tôi nhất tiểu đoàn có lẽ là ông Đại đội Trưởng
ĐĐ 63.
o0o

5- Nhưng một lần tôi đã khuyên một Y sĩ đàn em làm ngược lại, là
cứ viết phiếu tản thương mặc dù ông Tiểu đoàn Trưởng ra lịnh không được
tản thương. Lúc ấy tôi coi một một toán giải phẩu nằm cạnh Lữ đoàn. Cả
Lữ đoàn đang nằm nghĩ dưỡng quân tại Đông Hà, Một Y sĩ mới về Dù
được hai tháng, đến gặp tôi hỏi ý kiến về một việc khó xử: Một binh sĩ gác
vô ý cướp cò sung đạn xuyên bàn chân phải. Khám vết thương,anh thấy
gạy hở nát hai xương bàn chân phải, anh định di tản nhưng ông tiểu đoàn
Trưởng ra lịnh trừng phạt bằng cách giữ lại, giam riêng một nơi, mổi ngày
nhờ Bác sĩ săn sóc vết thương mà thôi. Nghe xong câu chuyện, tôi hỏi
người đồng nghiệp đàn em:
-Thế anh có tin giữ lại anh sẹ chữa lành không?/
Anh Y sĩ lắc đầu:

Tieåu ñoaøn Quaân y - Giöû ñôøi cho nhau
   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132   133