Page 126 - DACSAN71
P. 126
Muõ Ñoû 71 - XUAÂN AÁT MUØI 2015 126

-Anh gốc Thượng hình như chỉ chờ dịp là la mắng, chê bai hai Y tá dưới
quyền.
-Anh cận thị gần như để mặc hai kẻ dưới tay muốn làm gì thì làm, mổi khi
đóng quân chiều anh chiếm ngay cho mình một chổ thật tốt, đào ngay
cho mình một cái hầm thật sâu.
-Anh “đá cá, lăn dưa” cũng hay mắng hai Y tá thuộc cấp nhưng để chỉ
dẩn họ cách chích tĩnh mạch, băng bó, phát thuốc hơn là mắng để tỏ uy
quyền. Mổi lần đóng quân anh hay đến góp ý kiến với tôi về chổ đóng của
trạm cứu thương: “Đóng ở đây em thấy hẹp quá, đụng trận không đủ chổ
cho thương binh nằm - Mặt này em thấy hở quá, Đại đội đóng phiá ngoài
mỏng lắm, vì ít quân số, ông Đại đội trưởng lại không mấy chì….” Anh
còn lân la qua Ban Truyền tin thâu thập được tin tức gì lạ anh liền về báo
cáo tôi hay. Tôi có thêm một nhận xét về người Hạ sĩ I nầy, một nhận xét
nhỏ nhưng đã làm nghiên cán cân của tôi: nói chuyện với tôi anh lúc nào
cũng lễ phép nhưng không khúm núm hay nịnh hót. Nếu đối với hai người
tôi tin có sự vâng phục hoàn toàn thì anh với tôi sẽ bị cãi lời, tôi có những
sơ hở đáng cãi. Nhưng tôi rất thích mẫu người như thế. Cũng như tôi nhớ
mãi lời của Nã Phá Luân :” Người ta thường nói muốn biết chỉ huy, phải
biết vâng lời”. Nhưng tôi nghĩ một người chỉ biết vâng lời trong suốt bốn
mươi năm sẽ không có đủ khã năng để chỉ huy nửa. Quyết định chọn anh
Hạ sĩ I trẻ tuổi, kém thâm niên làm Y tá Trưởng có tác dụng của một quả
bom nổ. Đám Y tá có vẻ chịu sự thay đổi nhân sự này. Anh Hạ sĩ I cận thị
trầm lặng bất mãn, anh Hạ sĩ I người Thượng giận tôi ra mặt, đến cả hôm
tiệc tiển tôi rời khỏi trạm cứu thương cũng không đến dự. Người được tôi
chọn cũng tỏ ra e ngại trước sự bất mãn của hai người kia. Tôi nhớ tôi đã
nói với anh: “tôi chọn anh vì tôi tin anh có khã năng hơn họ. Bây giờ anh
hãy chứng tỏ điều tôi tin anh là đúng”. Và người Hạ sĩ I trẻ tuổi đã không
phụ lòng tôi.
Bốn năm sau, anh mang cấp bậc Trung sĩ I, được chọn làm Y tá Trưởng
xuất sắc nhất Tiểu Đoàn Quân Y Nhảy Dù, và sau đó được chọn làm Chiến
sĩ xuất sắc ngành Quân Y. Vào Dinh Độc Lập ăn tiệc xong về anh tìm tôi,
gặp tôi khoe cái đồng hồ và $5000.00 được tặng. Tôi vui vẻ mừng anh.
Nhưng nhìn sắc diện anh, tôi ngạc nhiên hỏi:
-Cậu bệnh hay sao mặt tái mét vậy ?.
Anh trã lời “không bệnh gì cả”.
Một tháng sau anh mất tích trong cuộc hành quâ

o0o
4- Nếu có những quyết định tôi hành xữ như một quyền hạn thì cũng
có những quyết định mang tính cách phản ứng. Trong cuộc hành quân tại
Vùng I, Tiểu đoàn đang di chuyển qua những đồi trọc, nắng chích trên đầu

Tieåu ñoaøn Quaân y - Giöû ñôøi cho nhau
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131