Page 136 - DACSAN71
P. 136
Muõ Ñoû 71 - XUAÂN AÁT MUØI 2015 136


Các Bác sĩ ( Từ trái sang phải ): BS Trần Đoàn -
BS nhà văn Trang Châu và BS Vũ Khắc Niệm trong môt
saut bồi dưởng

giây phút thần tiên ngắn ngủi của người lính Mũ Đỏ. Sau đó thì nguy hiểm
bắt đầu rình rập. Saut đêm bị hũy bỏ vào phút chót vì tình hình an ninh
bãi nhảy không cho phép, có người lính nhảy xuống bị mất tích không
tìm ra dấu vết. “NHẢY DÙ - CỐ GẮNG” là một khẩu hiệu có mãnh lực
xô chúng tôi ra phóng ra cửa máy bay sau tiếng hét “Go” của Huấn luyện
viên, và là châm ngôn giúp chúng tôi vượt qua chặng đường hành quân vất
vã, cực nhọc. “Nhảy Dù-CốGắng” gắn bó theo giúp chúng tôi suốt cả cuộc
đời, nào là khi bị hành hạ xài xể trong trại tù Cộng sản, nào là khi gặp sóng
gió, bão tố, ói mữa trong chiếc ghe nhỏ trên đường vượt biển tìm tự do, khi
lao động chân tay để có tiền mua sách học lấy lại mảnh bằng hành nghề,
khi đau ốm bệnh hoạn và cả khi tu tập chuyển hoá tâm linh.
BS. Lê Trọng Tín biệt phái về làm Y sĩ Trưởng TĐ1ND – Lê Văn Châu
TĐ6ND – Đoàn Văn Bá về TĐ7ND - Trần Trọng Nghị về TĐ9ND và tôi
về TĐ2ND.
TĐ2ND là 1 Tiểu đoàn tân lập đóng ở Bà Quẹo, sát nách phi trường
Tân Sơn Nhứt, không xa cổng trại Hoàng Hoa Thám . Thế là tôi may mắn
được ở ngay Saigon, sớm tối được về chăm sóc vợ đang mang bầu. Vợ
tôi còn là sinh viên trường Dược. Lương Y sĩ Nhảy dù phải gói gém lắm
mới đủ sống.
Lần xuất quân thử thách đầu tiên của tôi vào cuối năm 1965 lại là với
chúc vụ Y sĩ Trưởng/ TĐ3ND thay thế BS. Nguyễn Đức Liên đi phép về
hậu cứ. Trời Saigon 4 giờ sáng còn mờ sương, chiếc C123 rù máy xé tan
bầu không khí tĩnh lặng, lạnh lùng cất cánh rồi đáp xuống phi trường Qui
Nhơn sau hơn một giờ bay. Phi cơ há miệng đằng đuôi nhả ra hơn trăm
binh sĩ súng đạn đầy mình sẳn sàng ra bổ xung cho chiến trường Tam
Quan, Bồng Sơn. Phi đội Trực thăng tiếp tới gắp chúng tôi đưa thẳng vào
chiến địa còn hôi tanh mùi máu và thuốc súng, bay sà sát rừng dừa xơ xác
ngã nghiên cháy xám. Y sĩ Trưởng Thiếu Tá Hoàng Cơ Lân dẫn tôi vào
chào Tướng Tư Lệnh Dư Quốc Đống trong một căn lều. Ông đang ở trần,
mặc quần xà lỏn, đen đui đủi, vây quanh bởi các sĩ quan của Bộ chỉ Huy,
mồ hôi nhể nhại. BS. Liên đón tôi về trạm cứu thương TĐ3ND tạm trú
dưới một mái nhà tôn đầy dấu đạn. Các Y tá còn bận rộn thu dọn y cụ vì
công việc tản thương vừa mới được hoàn tất tối hôm qua. Thiếu tá Hưng
TĐT nước da rạm nắng có vẽ âu lo. Đại uý TĐP Trần Quốc Lịch người cao
to, đầu trọc lóc trông rất “ngầu” , sau này ông lên đến cấp Tướng chỉ huy
Sư đoàn. Hằng ngày tôi làm dân sự vụ, khám bệnh, phát thuốc, chăm sóc

Tieåu ñoaøn Quaân y - Giöû ñôøi cho nhau
   131   132   133   134   135   136   137   138   139   140   141