Page 139 - DACSAN71
P. 139
139 Muõ Ñoû 71- Xuaân AÙt Muøi - 2015
liệt. May thay cây thượng liên của chúng đặt trên đồi cao hướng về Bộ Chỉ
huy và Toán quân y kế cận chưa kịp khai hỏa thì bị binh sĩ Nhảy dù tiêu
diệt. Phi cơ phản lực liên tiếp thả bom Napalm vào khu rừng dưới đồi. Xác
địch banh thây cách chổ tôi nằm không quá 50 thước. Băng bó, tản thương
không ngừng tay. Ngay tối hôm đó, đài Cộng sản oan oan nêu thành tích là
đã giết được 15 lính ngụy Dù , một con số chính xác mà Ban 3 Tiểu đoàn
vừa mới báo cáo thiệt hại về Sư Đoàn buổi sáng sớm. Phải chăng có nội
tuyến nằm ngay trong trong BTL/ SĐND ?!, tôi đắn đo suy nghĩ.
Về tạm dưỡng quân ở Đông Hà, tôi gặp BS Vũ khắc Niệm , Y Sĩ trưởng
TD8 ND. Hai anh em rủ nhau đi uống bia cho đỡ thèm khát dứơi cái nắng
nóng gay gắt của miền Trung. Một chai bia cao hiệu con cọp ướp lạnh giá
50 đồng. Tôi lục lọi mãi hết trong các túi bộ đồ trận lôi ra đếm được 49
đồng. BS Niệm cho tôi thêm 1đồng.
Tiếng nổ của cây súng AK nghe có phần chát chúa và khiếp đãm hơn
cây súng Carbine M1, M2, cổ lổ sĩ hay bị kẹt đạn. Trung Cộng và Liên Sô
âm thầm trang bị cho Bắc Việt vũ khí ngày càng tối tân hơn. Đến cuối năm
1966, khi đóng quân ở làng An Hòa ngoài thành phố Huế, TĐ2ND mới
được Ngũ Giác Đài phê chuẩn viện trợ súng AR-15, AR-16 thay thế.
Hạnh phúc của người lính trận lội bộ dài ngày khi được về dưỡng quân
vùng khá an ninh rất đơn giản là tháo được đôi giày trận và đôi vớ hâm
hẩm hôi thối, chùi được các ngón chân mốc meo, rữa được bộ sinh dục bầy
nhầy và lắm khi là móc được cục phân cứng như đá ra khỏi hậu môn vì
ăn thiếu rau, uống thiếu nước, không có thì giờ đi đại tiện. Lính Nhảy dù
bị bệnh trĩ nhiều là vì nguyên do như thế. Bộ đồ trận tanh tanh mồ hôi và
dơ bẩn giặt phơi chưa kịp ráo thì có lệnh di chuyển. Một tuần phát lương
khô gạo sấy chất vào balô. Tình báo cho biết địch vượt sông Bến Hải xâm
nhập vào phía nam vùng phi quân sự. Tiểu đoàn lại được trực thăng vận
đổ quân xuống sát hàng rào Mc Manara. Xa xa về phía tây, bụi khói bay
ngút trời do B 52 rải bom ầm ầm nghe ghê rợn. Cả tiểu đoàn di chuyển đội
hình hàng một xuyên rừng rậm đầy gai góc theo bước chân của khinh binh
đi trước phát quang. Chim chóc và côn trùng vắng tiếng hót. Cái im lặng
khá rùng rợn khi dừng chân ngủ đêm. Thằng Y tá tên Dân thân cận của tôi
sửa soạn đào hầm cá nhân cho “ông thầy”. Một nhát xẻn nhấn xuống là
một ánh lửa nhé lên vì chạm vào đất đầy sỏi đá. Tôi không đành thấy nó hì
hục cực nhọc nên ngăn nó dừng tay, chấp nhận số mạng rủi ro. Chiếc võng
treo thấp đu đưa ru tôi vào giấc ngủ đầy mộng mị chết chóc. Vào khoãng
2 giờ sáng, địch pháo kích hàng loạt súng cối, tung tóe sấm sét vào vùng
đóng quân. Một quả 60ly chớp nổ cách chiếc võng khoãng 10 thước, hất
tôi lăn ngã xuống đất. Tôi cảm thấy đau rát nơi hai mông, đưa tay sờ vào
thì đỏ ướt máu. Tôi đã bị thương nhưng biết mình còn sống. Giọng ông
TĐT vang lớn giữa những tiếng pháokính còn nổ vang:

Tieåu ñoaøn Quaân Y - Giöû ñôøi cho nhau
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144