Page 48 - DacSan69
P. 48
48 Muõ Ñoû 69



Nhöõng vuïn toái


töï kyû









Ánh sáng
và chính thứ ánh sáng sót lại
qua các khe giữa những mái đầu tìm nhau chụm lại
đã tỏ rõ nỗi bất lực rồi chăng ?

Cái kén vừa bóc vỏ nghi ngại
ném xuống dòng sông trôi như chiếc thuyền con
Nó vừa phạm tội vượt biên
khi cố nhoài khỏi địa ngục tìm đến cõi sống.

Tội nghiệp những chấn song gỗ sờn
sơn phai bụi bám
Những ô cửa sắt hằng đứng từ bao lâu, làm vật chứng
dẫu chúng chẳng thể lên tiếng cùng ai.

Nỗi hãi sợ rón rén nhón chân
rùng mình, an phận trên chính từng vai diễn nô lệ của chính mình
Quanh những ca từ ai vừa cất lên trầm thống ?
cất lên như đến lúc khẳng giọng, mình đã thật sự nô lệ.

Đã thật sự rồi ! Còn gì ?
Nô lệ ngay trên chính rẻo đất đã cắt rốn, đã chôn nhau
Ánh sáng yếu ớt quét xuống những gương mặt tái xanh
những cái đầu vụt cúi xuống chẳng còn dám nhìn chính mình …




Chu thuïy nguyeân
Xuân Giáp Ngọ 2014
   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53