Page 51 - DacSan69
P. 51
Muõ Ñoû 51

Deane, cố vấn Phòng 1. Tôi tự giới thiệu và nói cho anh biết tôi rất
muốn được nhận công việc nầy. Anh ta chào đón tôi rất thân tình
và cho biết rằng toán đang cần người thay thế. Tôi cho anh biết tôi muốn
được làm cố vấn trưởng tiểu đoàn, và nếu được nhận, tôi sẽ trình diện vào
ngày 15 tháng Tám, nhưng, sẽ không thể đến sớm hơn vì còn phải lo việc
rút quân cho một tiểu đoàn bộ chiến Hoa Kỳ. Anh ta rất lạc quan và nói sẽ
gọi tôi tại Biên Hòa. Vài ngày sau đó, anh ta gọi và cho tôi biết Đại Tá Bob
Hyatt, cố vấn trưởng, đã nhận tôi, nhưng ông ấy hỏi, nếu tôi có thể trình
diện ngay lập tức. Tôi giải thích là không thể nào được, nhưng, chắc chắn
là tôi sẽ có mặt tại Ban Chỉ Huy Toán 162 vào đúng ngày 15 tháng Tám.

Vào ngày 15 tháng Tám, tôi mang 19 người lính cuối cùng của Tiểu
Đoàn 1, Sư Đoàn 7 Không Kỵ đến USARV, tại Long Bình và quá giang
xe về lại Sài Gòn. Tôi trình diện Toán Cố Vấn 162 lúc 5 giờ chiều ngày
15 tháng Tám.

Bill Deane dẫn tôi đến nơi tạm trú cho các sĩ quan. Ngày hôm sau, tôi
được lãnh năm bộ đồ rằn ri và cái mũ bê-rê đỏ, một biểu tượng về quốc
tế của quân Nhảy Dù. Tôi coi như mình là một quân nhân Nhảy Dù. Tôi
đã có năm năm nhảy bồi dưỡng trong mười một năm quân ngũ. Chỉ duy
nhất một đơn vị không thuộc đơn vị Nhảy Dù mà tôi đã từng phục vụ là
lúc tôi ở trong Sư Đoàn 1 Không Kỵ. Tất nhiên là tôi hỏi nếu tôi cần thêm
một lần nhảy nữa. Tôi đã không nhảy bồi dưỡng từ tháng 12 năm 1966.
Tôi được cho biết là không quan trọng cho lúc nầy và sẽ có rất ít những
khoá nhảy hay là không có khoá nào cả vì cả nguyên Sư Đoàn Dù đã được
dàn quân giống như một sư đoàn bộ binh ở ngoài mặt trận, tại tỉnh Quảng
Trị. Tôi được giới thiệu với Thiếu Tá Mike Haynes, cố vấn trưởng Tiểu
Đoàn 7 Dù. Anh cho tôi biết tôi sẽ là người thay thế anh. Mike ca ngợi
về Tiểu Đoàn 7 và người tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn, người đã làm việc
rất thân cận với anh, tôi rất lấy làm phấn khởi. Đây đúng là công việc mà
tôi muốn có. Mike và tôi sẽ đến Bộ Tư Lệnh Dù tại căn cứ Sally thuộc
tỉnh Quảng Trị vào ngày 19. Mike sẽ giới thiệu tôi, và sẽ nói lời từ giã với
người bạn đồng nhiệm và với những viên cố vấn khác, rồi sẽ trở về Sài
Gòn, tại DEROS, nơi tạm trú cho các người lính Hoa Kỳ chờ chuyến bay
trở về lại quê hương của họ. Vào buổi tối ngày 18 tháng Tám, Bill Deane,
Mike và tôi ghé vào câu lạc bộ sĩ quan Hoa Kỳ tại Tân Sơn Nhứt cho buổi
ăn tối. Lúc đang ngồi ăn, nhiều vị cựu sĩ quan của Tiểu Đoàn 1-7 Không
Kỵ bước vào, họ rất ngạc nhiên khi gặp tôi và họ đã chúc an lành cho tôi.
Một trong các viên trung uý đã nói “anh ta hy vọng tôi sẽ giữ được mạng
sống”. Ngày hôm sau, chúng tôi dùng máy bay C-130 bay ra phi trường
Đà Nẵng. Chương trình là sẽ có một chiếc trực thăng đến đón chúng tôi tại
Xuân Giáp Ngọ 2014
   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56